Bạn xứng đáng với tình yêu đích thực – nếu bạn biết buông bỏ

"Ngay cả khi những điều ta mong mỏi dường như quá lâu mới tới, thì cũng vẫn tốt hơn nếu ta ở lại cùng nỗi khao khát ấy, còn hơn là từ bỏ nó." ~ Danielle Laporte
Tuần trước, khi tôi đang ở hàng đầu trong một lớp yoga, tôi cúi người, đẩy hông ra sau vào tư thế chó úp mặt. Qua khoảng trống giữa hai chân, tôi bất ngờ nhìn thấy đỉnh đầu của người yêu cũ. Đã mấy tháng rồi tôi không gặp anh, và thật lòng thì tôi chẳng hề muốn trò chuyện vu vơ với người đã từng làm tan nát trái tim mình.
Anh tiến lại gần, đôi mắt ánh lên niềm vui khi thấy tôi. Còn tôi, sau buổi học, lặng lẽ lái xe về nhà, bước vào căn hộ, và ngồi trên giường òa khóc. Tôi khóc bởi vì chỉ cần một cái nhìn thoáng qua thôi, mọi cảm xúc yêu thương trong tôi lại ùa về. Khóc vì anh dường như chẳng hề biết mình đã khiến tôi đau đớn đến nhường nào. Và thế là, tôi bắt đầu nghĩ đến việc liên lạc lại với anh.
Liệu tôi có nên viết email cho anh, để anh biết anh đã làm tôi tổn thương ra sao? Có nên hẹn gặp uống cà phê để kể cho anh nghe mọi điều anh dường như không hề hiểu? Tâm trí tôi bắt đầu bước vào chế độ “sửa chữa”, một thói quen đã ăn sâu trong tôi. Đó là một phần trong tính cách thích kiểm soát, thứ đã níu giữ tôi trong những mối quan hệ dằng dai suốt cả cuộc đời.
Bạn thấy đấy, tôi từng có rất nhiều cơ hội để học bài học mang tên buông bỏ. Những người tôi yêu thương đã rời đi mãi mãi, bạn bè dần biến mất, và những người đàn ông bước vào đời tôi rồi cũng rời đi. Mỗi lần như thế, tôi đều có cơ hội để buông, nhưng tôi luôn chống lại điều đó.
Chúng ta chống lại sự buông bỏ vì chúng ta sợ. Sợ điều gì sẽ chờ đợi ta ở phía bên kia.
Trước tiên, ta sợ cơn đau mà ta phải đối diện khi buông tay. Rồi sau đó, ta lại sợ rằng mọi thứ sẽ chẳng ổn chút nào. Rằng ta sẽ chẳng bao giờ tìm thấy tình yêu lần nữa. Rằng sẽ không còn ai tốt bằng người cũ. Rằng nỗi đau này sẽ chẳng bao giờ chấm dứt. Rằng ta vốn không đáng được yêu.
Trong những tuần đầu tiên đầy tăm tối sau cuộc chia tay ấy, tôi liên tục nhận được cùng một thông điệp, lặp đi lặp lại: Bạn đang được dọn đường để điều tuyệt vời hơn có thể đến với bạn. Và đâu đó sâu thẳm trong lòng, bên dưới nỗi đau choáng ngợp, linh hồn tôi đã âm thầm gật đầu.
Trong suốt những tháng qua, tôi đã chủ động đối diện với nỗi đau ấy, lặp đi lặp lại. Tôi hiểu rằng, để chữa lành, ta cần ở lại cùng cảm xúc của mình, để rồi có thể giải phóng nó. Tôi đã khóc nhiều hơn bao giờ hết trong đời. Tôi đã dấn thân vào những vùng tối trong tâm hồn sâu hơn bao giờ hết. Tôi đã nhìn thấy sự tự ti, những nỗi sợ hãi mà tôi luôn né tránh. Và tôi đã dũng cảm hơn bao giờ hết.
Chính nhờ lòng dũng cảm đó, tôi đã kết nối được với linh hồn mình theo một cách hoàn toàn mới. Không chỉ là lắng nghe nữa, mà là thật sự sống theo tiếng gọi ấy.
Linh hồn tôi nói rõ ràng rằng đã đến lúc tôi đón nhận những gì xứng đáng thuộc về mình. Và điều duy nhất ngăn tôi bước tới, chính là bản thân tôi.
Tôi đã từng lựa chọn những điều không phục vụ cho bản thể cao quý nhất của mình. Tôi từng yêu những người đàn ông không đủ sức nâng đỡ một người phụ nữ mạnh mẽ, nồng nhiệt và đầy trái tim như tôi. Thật dễ dàng để yêu và tiếp tục cho đi thêm cơ hội, hơn là học cách nói không, và chờ đợi một người thật sự dành cho mình.
Tôi khao khát một mối quan hệ sâu sắc, nơi tôi được kết nối trọn vẹn với một người đàn ông hiểu tôi, người có thể mở lòng mình rộng lớn như cách tôi vẫn luôn làm. Người không trốn chạy vì sợ hãi. Người có thể nâng đỡ không gian để tôi sống đúng với sức mạnh của mình, cũng như tôi sẽ làm điều đó cho anh ấy.
Tôi khao khát một mối quan hệ tuyệt vời, nơi có sự tin tưởng, yêu thương, niềm vui, sự trung thực và sẻ chia từ cả hai phía.
Và tôi xứng đáng có được điều đó.
Cuối cùng thì tôi cũng đang tỉnh thức, để nhận ra:
Tôi xứng đáng được yêu theo cách ấy.
Cuối cùng, tôi đang dần thức tỉnh để hiểu rằng: nếu tôi thật sự mong muốn một tình yêu trọn vẹn như thế, thì tôi cần phải thay đổi cách sống của mình. Tôi cần lắng nghe tiếng gọi từ sâu trong tâm hồn, và lựa chọn trao cho chính mình điều mình xứng đáng có được. Tôi cần mở lòng đón người đàn ông ấy bước vào cuộc đời mình.
Và vì thế, nỗi đau âm ỉ này hoàn toàn xứng đáng. Nó đáng để tôi chịu đựng thêm một chút nữa, trong lúc người phù hợp đang tìm đường đến bên tôi. Nó đáng giá, vì nhờ đó tôi có thể hiểu hơn về chính mình.
Sẽ có những lúc, bạn cần là người chủ động, người giơ tay trước, người xin lỗi, người hàn gắn. Nhưng nếu bạn cũng giống tôi, vẫn đang ngồi trên chuyến tàu mang tên Không Thể Buông Bỏ, thì có lẽ bạn cần xóa bức email đó đi, đặt chiếc điện thoại xuống, và quay lại lắng nghe chính mình.
Khi ta thấy mình cứ mãi đưa tay về phía một ai đó, đó thường là dấu hiệu cho thấy ta cần dừng lại, hít một hơi thật sâu, và tự hỏi: Mình thật sự xứng đáng với điều gì?
Và rồi, thay vì mong ai đó mang điều ấy đến cho ta, hãy tự trao nó cho chính mình. Đó là yêu bản thân. Đó là tôn trọng chính mình.
Ta cứ mãi níu giữ những mối quan hệ không lành mạnh bởi vì ta không tin mình xứng đáng với điều gì tốt đẹp hơn. Ta không chịu buông tay người cũ vì ta không tin rằng một người phù hợp hơn đang đến gần. Ta tìm kiếm điều gì đó bên ngoài bản thân, chỉ vì ta quá sợ phải đối mặt với nỗi đau trong lòng.
Nhưng sự thật là: bạn hoàn toàn có thể có được điều mình khao khát. Bạn có thể có một tình yêu lớn lao, cùng với tất cả những điều mà tâm hồn bạn đang thầm mong mỏi. Chỉ là... có thể nó sẽ đến trong một hình hài khác với những gì bạn đang hình dung lúc này.
Khi ta có niềm tin sâu sắc rằng mọi thứ đang diễn ra đúng như nó cần phải thế, rằng vũ trụ đang âm thầm nâng đỡ ta, và rằng điều tốt lành đang đến gần, thì ta sẽ học được cách buông bỏ. Ta tin rằng rồi mọi thứ sẽ ổn thôi.
Nếu bạn đang mong muốn một điều gì lớn lao hơn cho cuộc đời mình, hãy để ý xem bạn đang cố tìm kiếm điều đó từ bên ngoài hay không. Và ngay khoảnh khắc ấy, hãy dừng lại. Hít thở. Tự hỏi mình đang cố tránh né điều gì. Đối diện với nỗi đau mà bạn đang bỏ chạy. Nếu cần, cứ khóc.
Hãy ôm lấy cả nỗi đau, nỗi sợ, sự tổn thương và yêu thương bản thân xuyên qua tất cả những điều ấy. Đó là việc của bạn, không phải của ai khác. Hãy cứ lặp lại điều đó hết lần này qua lần khác cho đến khi bạn thấy mình ngày càng nhẹ nhõm và tự do hơn. Hãy tin rằng mọi thứ đang diễn ra đúng như nó cần phải thế. Kiên nhẫn. Ở lại với nỗi đau ấy thêm một chút nữa thôi. Bởi vì... một điều kỳ diệu đang trên đường tìm đến bạn.
Nguồn: You Can Have The Love You Deserve If You Just Let Go | Tiny Buddha
Tác giả: Michelle D'Avella