Khi lớn lên, bạn cảm thấy có ít niềm vui hơn
Hãy cho phép bản thân cảm nhận tất cả các cảm xúc của mình một cách sâu sắc - tất cả chúng đều là một phần của bức tranh tuyệt đẹp về trải nghiệm của con người.
Tôi thường nhắc nhở mình rằng Inside Out là một bộ phim cho con nít. Có lẽ bởi vì lần đầu tiên tôi xem nó là khi tôi 9 tuổi. Hồi đó, nó chỉ là một bộ phim vui nhộn với những nhân vật đầy màu sắc tồn tại bên trong đầu của một cô gái; Vui vẻ (Joy), Buồn bã (Sadness), Sợ hãi (Fear), Giận dữ (Anger) và Chán ghét (Disgust). Và đoán xem? nhân vật yêu thích của tôi là Joy. Tôi thích cô ấy. Tôi ngưỡng mộ sự tỏa sáng của cô ấy và cách cô ấy biến mọi thứ trở nên tươi sáng hơn. Tôi cảm thấy cô ấy là cảm xúc quan trọng nhất bởi vì chính cô ấy khiến Riley hạnh phúc.
Tôi đã không hiểu được cho đến khi tôi lớn hơn. Đứa trẻ bên trong tôi thấy như mới chỉ là ngày hôm qua. Mọi thứ diễn ra nhanh hơn tôi nghĩ. Bây giờ, tôi đã là một thanh niên 18 tuổi. Thời gian đã đi đâu hết cả rồi? Tôi không biết. Trong khoảnh khắc, tôi còn là một đứa trẻ, bật cười vì những trò hề của Joy, và trong khoảnh khắc tiếp theo, tôi phải xoay sở với một đống vấn đề tuổi trưởng thành.
Cuộc sống trôi qua quá nhanh, trong chớp mắt, thế giới bỗng trở nên phức tạp hơn.
Tôi đã rất hào hứng khi biết rằng Inside Out 2 ra mắt trong năm 2024. Ai đã nói rằng nó chỉ dành cho con nít? Tôi của năm 2015 chắc chắn sẽ cười nhạo chính mình vì xem “thứ dành cho trẻ con”. Nhưng phần mới này thậm chí có thêm chiều sâu, giới thiệu những cảm xúc mới là: Xấu hổ (Embarrassment), Chán nản (Ennui),Ganh tị (Envy), and Lo âu (Anxiety).
Dường như bộ phim đã chờ đợi chúng ta cùng trưởng thành để thực hiện phần 2. Họ muốn chúng ta cảm nhận được những cảm xúc của Riley. Như thể họ biết chúng ta cần thời gian để hiểu phần đầu một cách trọn vẹn, và bây giờ họ đã sẵn sàng để khiến chúng ta có cái nhìn sâu sắc hơn.
Và đúng vậy, nó đã trở nên sâu sắc hơn. Tôi chưa từng nghĩ rằng bộ phim này sẽ khiến tôi rơi lệ. “Tôi không biết làm thế nào để ngừng lo lắng, có lẽ đúng là khi chúng ta trưởng thành, chúng ta sẽ ít cảm thấy hạnh phúc hơn”. Và bạn biết không?. Điều đó quả thực đúng. Chúng ta có thể cảm thấy lo lắng, cảm thấy sợ hãi và sẽ ổn thôi khi chúng ta nhận ra rằng thế giới này không chỉ có mỗi hạnh phúc.
Lớn lên, bạn sẽ nhận ra rằng Joy không phải là cảm xúc quan trọng duy nhất. Tất cả những cảm xúc chúng ta có đều đáng trân trọng, ngay cả những cảm xúc tồi tệ. Cảm nhận tất cả những gì bạn cần cảm nhận là điều đúng đắn.
“Tất cả chúng ta đều là sự hòa trộn của nhiều cảm xúc, và đó là điều khiến chúng ta trở nên đặc biệt và xinh đẹp”
Vì vậy, hãy cho phép bản thân cảm nhận tất cả các cảm xúc của mình một cách sâu sắc - tất cả chúng đều là một phần của bức tranh tuyệt đẹp về trải nghiệm của con người.
Nó không chỉ ở trong đầu chúng ta. Cảm xúc là thật. Bạn là thật. Chúng giống như không khí chúng ta cần để thở và tựa như những suy nghĩ lấp đầy tâm trí ta hằng ngày. Chúng định hình cách chúng ta nhìn thế giới và cách chúng ta kết nối với những người khác. Điều này cho thấy rằng cảm xúc của chúng ta là một phần tạo nên con người chúng ta. Chúng không phải là thứ để che giấu hay phớt lờ - chúng là nhịp đập của những trải nghiệm của chúng ta, hướng dẫn chúng ta vượt qua những thăng trầm của cuộc sống. Vì vậy, hãy ôm lấy chúng, trân trọng chúng và nhớ rằng những cảm xúc sâu sắc là một phần đẹp đẽ của cuộc sống.
Chúng ta không trốn tránh cảm xúc; thay vào đó, chúng ta học cách đối mặt và chấp nhận chúng.
Tác giả: keng
Nguồn bài viết: medium.com
Dịch giả: Hoài Anh - Tâm Lý Học Tuổi Trẻ