Những bé gái thiếu tình thương và thách thức trong việc thấu hiểu sự cay độc của chính mình

nhung-be-gai-thieu-tinh-thuong-va-thach-thuc-trong-viec-thau-hieu-su-cay-doc-cua-chinh-minh

Quá trình nhận thức diễn ra chậm và không phải nhờ vào xu hướng bình thường hoá hay phủ nhận. 

Điểm quan trọng

  • Vì trẻ em bình thường hóa việc ngược đãi từ mẹ nên người con gái trưởng thành có thể khó nhận ra hành vi ngược đãi của chính mình..
  • Việc con gái tiếp tục cần tình yêu và sự hỗ trợ của mẹ thường dẫn đến nhiều năm cố gắng đối phó và "sửa chữa" vấn đề.
  • Sự nhận chân thường bắt nguồn từ sự can thiệp của bên thứ ba, bác sĩ trị liệu hoặc người thân, nhưng người con gái phải sẵn sàng để nhìn ra điều đó.

Source: Photograph by Anthony Tran. Copyright free. Unsplash

Hơn một thập kỷ trước, khi cuốn sách đầu tiên của tôi về chủ đề Mean Mothers (Những người mẹ xấu tính) sắp được xuất bản, 10 chuyên gia và tôi đã ngồi trong phòng họp, tranh luận về việc có nên thay đổi tiêu đề hay không và nếu không, liệu cuốn sách cần một bọc giấy nâu để người đọc có thể giấu đi tựa sách nếu muốn. Không, đây không phải là một trò đùa, và các giám đốc tiếp thị và bán hàng lo lắng rằng phụ nữ có thể quá xấu hổ khi cầm cuốn sách trên tay. Chúng tôi đã không thể nghĩ ra một tiêu đề hay hơn hoặc hấp dẫn hơn và họ đã xuất bản mà không có bọc giấy màu nâu liên quan đến những vấn đề nhạy cảm.

Nhưng, sự thật, họ đang nghĩ đến một điều gì đó: Cảm giác khó chịu lạ thường, cảm giác mình là kẻ phản bội mà những đứa con gái cảm thấy khi thực sự nhận biết và đặt tên cho những hành vi của mẹ chúng. Ngay cả sau nhiều năm cố gắng sửa chữa mối quan hệ. Ngay cả sau khi điều trị. Ngay cả sau khi thiết lập ranh giới. Ngay cả sau khi tuyệt giao.

Việc đặt tên cho những hành vi đó khiến những đứa con gái cảm thấy xấu hổ sâu sắc mặc dù lý trí họ biết rằng cảm giác tủi nhục khi không được yêu thương chẳng phải thứ họ đáng nắm giữ.

Khởi điểm: Bình thường hóa và Từ chối như một phản ứng điển hình

Tất cả trẻ nhỏ đều tin rằng những gì đang diễn ra ở ngôi nhà của chúng đều diễn ra ở nhà của tất cả mọi người, và điều đó quyết định liệu một gia đình có lành mạnh và vận hành tốt hay đang có dấu hiệu lạm dụng và sai lạc chức năng. Đó không chỉ là hình ảnh phản chiếu thế giới của một đứa trẻ nhỏ mà, như Deborah Tannen đã viết, sức mạnh của người mẹ có thể quyết định những gì diễn ra trong thế giới nhỏ bé đó được thể hiện như thế nào; điều này trở nên đặc biệt nổi bật trong một gia đình mà cha hoặc mẹ (hoặc cả cha mẹ) thích bạo hành bằng lời nói, không có tình cảm, thích kiểm soát hoặc có mức độ ái kỷ cao.

Nếu thế giới của một đứa trẻ tràn ngập những lời khiển trách chóng vánh và chúng nhận được ít hoặc không được chút tình cảm nào, thì đứa trẻ sẽ học cách tự bảo vệ mình bằng cách xa lánh về thể chất và từ bỏ nhu cầu của mình; tất cả những điều này xảy ra ở cấp độ vô thức. Sự tự bảo vệ này tuy gây tổn hại đến sự phát triển của bé gái nhưng đó là một chức năng của quá trình tiến hóa, phản ứng này tập trung vào sự thích nghi và tồn tại, không phải sức khỏe tinh thần hoặc cảm xúc.

Mặc dù sự ràng buộc của gia đình đối với cô bé không nhất thiết thay đổi khi cô ấy lớn lên, đi học, kết bạn và bắt đầu thấy rằng mọi gia đình đều không giống nhau, nhưng việc bình thường hóa và phủ nhận thường trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, những gì cô ấy muốn là tình yêu và sự ủng hộ từ mẹ cô bé và để vấn đề qua đi. Cô bé dành thời gian suy nghĩ về cách giải quyết và thông thường cô bé tập trung vào những gì cô có thể thay đổi ở bản thân để khiến mẹ yêu cô. Các nhà nghiên cứu đã gợi ý rằng sự tập trung này ít đáng sợ hơn nhiều so với việc nhận ra sự thật phũ phàng rằng người được đáng lẽ phải yêu thương ta, chăm sóc và bảo vệ ta sẽ không, hoặc thậm chí tệ hơn, sẽ cố tình làm tổn thương ta.

Điều đó đáng sợ hơn con quái vật trong tủ quần áo gấp vạn lần.

Nghi vấn về sự Ác độc (và động lực)

Cuộc giằng co điều mà người con gái nhận ra là sự ngược đãi của mẹ và niềm hy vọng không ngớt rằng cô sẽ giành được tình yêu của mẹ - bằng cách nào đó, vào một ngày nào đó - là điều mà tôi gọi là "mâu thuẫn cốt lõi" trong cuốn sách Daughter Detox của mình. Sự mâu thuẫn này thường kéo dài hàng năm, thậm chí hàng chục năm đến tuổi trưởng thành của người con gái. Sự thôi thúc bằng cách nào đó để che đậy một sự thật phủ phàng dưới lớp vỏ bọc của những huyền thoại về mẹ — rằng phụ nữ được thiên phú bàn tay âu yếm, rằng tình mẹ luôn vô điều kiện, rằng tình mẫu tử là bền chặt — là điều dễ hiểu. Nó được phản ánh trong những gì Anh em nhà Grimm đã làm khi họ thu thập các câu chuyện dân gian và cổ tích; họ đã thay đổi từng người mẹ độc ác được miêu tả trong bản gốc thành mẹ kế.

Những câu chuyện thần thoại cũng thi triển phép thuật không khác gì trong truyện cổ tích, khiến người con gái chìm trong cơn mê cho đến khi câu thần chú bị phá vỡ.

Phá giải “Lời nguyền”

Đôi khi, chính nhà trị liệu mới nhìn thấy những gì người con gái không thể chịu nhìn nhận; mặc dù vậy, như Deb kể lại, vẫn có thể có sự phản kháng:

“Tôi 37 tuổi khi bác sĩ trị liệu của tôi chỉ ra cách mẹ tôi hạ nhục tôi trước mặt gia đình. Bà ấy chê bai những lựa chọn của tôi, cách nuôi dạy con cái của tôi. Tôi không chỉ bênh vực mẹ mà còn sa thải bác sĩ trị liệu. Bước ngoặt xảy ra khi mẹ tôi bắt đầu đối xử với con gái tôi theo cách mà bà luôn đối xử với tôi và cố gắng để con trai tôi chống lại chị gái của nó, đó chỉ là sự tái hiện lại mối quan hệ mà bà vun đắp giữa người mà bà gọi là anh trai hoàn hảo của tôi và tôi, đó là sai lầm không hồi kết. Tôi quay lại trị liệu và lần này, tôi cho phép mình lắng nghe. Mẹ tôi từ chối lắng nghe, và kết quả là chúng tôi chỉ thỉnh thoảng gặp mẹ. Tôi không còn gọi bà ấy là 'độc ác' nữa, nhưng tin tôi đi, bà ấy không tử tế hay tốt với tôi và cả con của tôi. " 

Đôi khi, chính vợ / chồng hoặc bạn đời là người chỉ ra điều mà người con gái luôn né tránh. Điều đó đúng với Allie.

“Tom luôn nhận thấy mẹ tôi là người độc mồm độc miệng nhưng mọi thứ bắt đầu leo ​​thang sau khi tôi và anh ấy mua căn nhà đầu tiên. Bà ấy thấy bứt rứt bởi nhà chúng tôi lớn hơn của bà ấy và sự công kích của bà ấy đối với tôi ngày càng gia tăng. Tôi đã cố gắng hết sức để phớt lờ chúng như mọi khi, nhưng Tom ngày càng thấy phiền toái. Vào dịp lễ Giáng sinh, giọt nước đã tràn ly khi cả gia đình chụp ảnh chung và mẹ tôi nói: 'Đây sẽ là một bức ảnh tuyệt vời nếu Allie không phải là một con lợn béo như vậy.' Xin lưu ý với bạn, lúc đó tôi đang mang thai con gái của chúng tôi được sáu tháng và tôi đã bật khóc. Tom đi từ 0 đến 100 trong vài giây và chỉ trích bà ngay lúc đó. Mẹ tôi bắt đầu la hét với anh và anh nắm lấy tay tôi và dắt tôi ra khỏi cửa. Anh ấy quyết định chắc nịch rằng con chúng tôi sẽ không thể tiếp xúc với những điều xấu xa của mẹ tôi và cuối cùng chúng tôi đã nói chuyện với một nhà trị liệu, người này đề nghị chúng tôi ngồi xuống trò chuyện với mẹ tôi. Chúng tôi đã ngồi lại với bà ấy, nhưng điều đó chỉ dẫn đến sự việc bà ấy nói với tôi rằng tôi đã luôn vô ơn và quá nhạy cảm và bà ấy không cần phải thay đổi bản thân để hoà hợp với tôi. Bà ấy đã nhanh chóng loại bỏ tôi ra khỏi cuộc sống của bà. Điều đó làm tôi hết sức bất ngờ. Và, thành thật mà nói, khi tôi đã trở thành một người mẹ, tôi càng thấy cách bà ấy từng cư xử thật quái lạ làm sao. Loại người nào lại cố gắng để làm tổn thương con mình cơ chứ? "

Câu hỏi mà bạn không nên cưỡng cầu trả lời

Câu hỏi đơn giản đến lạ: "Điều gì khiến bà ấy độc ác như vậy?" Mặc dù bạn có thể nghĩ rằng nếu bạn trả lời được câu hỏi đó, bạn sẽ hiểu ra mọi thứ, nhưng tất cả những gì bạn nhận được đó là vũng nước bị khuấy đục thêm. Điều đó khiến bạn dành hoàn toàn sự tập trung cho bà ấy, chứ không dành cho bản thân và sự hồi phục của bạn. Sự đồng cảm không phải là đồng minh của bạn khi bạn nỗ lực để nhận chân ra sự thật.

Và đôi khi bạn lại quay về với mối quan tâm trong quá khứ với câu hỏi tại sao bà ấy lại tàn nhẫn đến vậy, nhưng điều thực sự điều cần thiết chỉ là nhận ra sự thật đó mà thôi.

Nội dung này được trích từ cuốn sách Daughter Detox: Recovering from an Unloving Mother and Reclaiming Your Life

Người dịch: Phạm Thành 

Nguồn

https://www.psychologytoday.com/ie/blog/tech-support/202203/unloved-daughters-and-the-struggle-recognize-cruelty

menu
menu