6 sự thật cơ bản về tự nhận thức
Tự nhận thức có lẽ là việc nhìn thấu mối quan hệ giữa quá khứ và hiện tại, với một số sự thật không thể tránh né.
Tự nhận thức có lẽ là việc nhìn thấu mối quan hệ giữa quá khứ và hiện tại, với một số sự thật không thể tránh né.
Vilhelm Hammershøi: Interior with an Easel, 1912
1. Con người mà tôi là hôm nay – theo một cách vừa đáng khiêm nhường vừa khiến ta muốn phát điên – chính là kết quả từ những sự kiện và diễn biến trong suốt thời thơ ấu dài dằng dặc, mà phần lớn tôi không thể nhớ nổi, cũng không mấy muốn đào sâu, và thật lòng mà nói, tôi cũng muốn nghĩ tốt về nó.
2. Phần lớn những rắc rối của chúng ta bắt nguồn từ thiếu thốn tình yêu và sự đồng cảm khi còn nhỏ. Nếu trẻ con dễ bị tổn thương về thể chất, thì ngược lại, chúng cũng nhạy cảm vô cùng về cảm xúc. Không cần điều gì quá lớn lao để chúng ta có thể mang một vết thương sâu sắc từ thuở ấy.
3. Ta tiêu tốn không ít năng lượng để không hiểu về quá khứ của mình, nhằm giữ vững vẻ ngoài mạnh mẽ, những ảo tưởng, và lòng tự trọng. Phần lớn con người ta nằm ở cõi vô thức.
4. Những gì ta cảm nhận sẽ xảy ra với người khác quanh mình thường phức tạp và vang vọng lại từ những gì đã xảy ra khi ta còn nhỏ với một số người nhất định. Với sự bất công lớn, ta thường gán cho người ở hiện tại những động cơ và cách cư xử mà ta vô tình sao chép từ những người trong quá khứ.
5. Ta trở nên dễ chịu hơn một chút khi bắt đầu hiểu rằng mình liên tục làm méo mó hiện thực qua lăng kính bị “trầy xước” bởi quá khứ. Trưởng thành chính là bớt cố gắng giữ cho mình luôn “tỉnh táo” thái quá.
6. Khi ta quay lại nhìn quá khứ – cái công việc khai quật cá nhân này – chắc chắn sẽ là một hành trình vừa đáng sợ vừa khó chịu. Nếu ta có cảm xúc lẫn lộn về việc nhìn lại bản thân, điều đó hoàn toàn bình thường.
Nguồn: SIX FUNDAMENTAL TRUTHS OF SELF-AWARENESS