Hội chứng ‘Ô vuông bị thiếu’

hoi-chung-o-vuong-bi-thieu

Đó là cách mà chúng ta tự dối lừa bản thân và tự hủy hoại dần hạnh phúc của chính mình bằng sự tập trung vào ô vuông bị thiếu mà mỗi chúng ta đều có.

Tôi muốn bạn hãy tưởng tượng ra bạn đang ngồi trong một căn phòng, và nhìn lên một trần nhà có lát ô vuông. Bạn để ý thấy có một ô vuông bị mất - chỉ một ô. Bạn sẽ tập trung nhìn vào đâu? Bạn sẽ chú ý tới chỗ nào nhất? Câu trả lời quá hiển nhiên, ô vuông bị mất.

Trần nhà thì chỉ đơn giản vậy thôi, thực sự cũng không sao hết, bởi vì chúng ta có thể thay 1 ô vuông khác vào chỗ bị thiếu và một lần nữa, trần nhà lại trở nên hoàn hảo.

Trần nhà, sau cùng thì, có thể hoàn hảo được. Nhưng điều này không thể áp dụng được cho cuộc đời. Hầu hết những gì bị khiếm khuyết trong cuộc sống của chúng ta, hoặc những gì mà chúng ta cho là khiếm khuyết không thể được thay thế. Không như trần nhà, cuộc đời không bao giờ có thể được làm cho hoàn hảo. Vì lý do đó, việc tập trung vào những điều khiếm khuyết trong cuộc sống của bạn chính là một vấn đề lớn.

Tôi sẽ cho bạn xem một ví dụ đã dạy cho tôi một bài học lớn về cái mà tôi gọi là “Hội chứng Missing Tile”. Một người đàn ông hói đầu có lần đã nói với tôi: “Anh biết không, Dennis, bất cứ khi nào tôi bước vào một căn phòng có nhiều người, tất cả những gì tôi nhìn thấy đó là tóc.” 

Khi tôi nghe điều này, tôi lập tức nhận ra rằng, người đàn ông này chú ý tới chuyện hoàn toàn khác so với tôi. Bởi vì tôi có đầy đủ tóc, khi tôi bước vào một căn phòng, tôi thậm chí không hề để ý tới tóc tai.  Đó không phải là “ô vuông bị mất” (The missing tile) của tôi. Nhưng đối với người này, tóc là cái anh ấy nhìn thấy. Điều này có thể áp dụng cho tất cả mọi người. Khi một người phụ nữ – người mà nghĩ rằng cô ta có một đôi chân hoàn hảo, bước vào phòng, tất cả những gì cô ta nhìn thấy đó là những đôi chân hoàn hảo. Hoặc lấy một ví dụ khác về người phụ nữ, người đã từng nói với tôi: “Lúc nào tôi đi ngoài đường, tôi cũng toàn nhìn thấy bà bầu.” Nào, tại sao lại như thế? 

Đa số phụ nữ, kể cả những người phụ nữ đang ở độ tuổi mang thai, cũng không có thai vào cùng một thời điểm. Nhưng đó lại là tất cả những gì người phụ nữ kia nhìn thấy. Bởi vì cô ấy muốn có thai mà cô thì không thể mang thai được. Ô vuông bị mất của cô đó chính là không có con. Đó chính là bản chất tự nhiên của con người: Chúng ta chỉ tập trung vào những gì chúng ta không có trong cuộc sống của mình. Hội chứng “Missing Tile” này là một chướng ngại rất lớn đối với hạnh phúc. Rất lớn, thật vậy, nó hầu như làm cho hạnh phúc trở thành điều không thể. Sẽ luôn luôn có một điều gì đó bị thiếu trong cuộc sống của bạn. Khi bạn nhìn con cái của những người khác, bạn sẽ thấy những “Missing Tile” ở những đứa con của bạn. “Ôi, Tại sao con của tôi không học hành chăm chỉ được như vậy,  hoặc không sáng dạ, không có ngoại hình đẹp, không khoẻ khoắn.” 

Điều tương tự cũng sẽ xảy ra khi bạn nhìn vào vợ chồng mình. Công việc, ngoại hình, Danh sách đó là vô tận. Tôi sẽ đưa ra thêm một ví dụ. Khi tôi còn đang độc thân và đang tìm kiếm “Người phụ nữ trong mơ”, trước tiên tôi đã muốn nhận dạng ra đặc điểm quan trọng nhất cho người vợ tương lai của mình. Nên sau gần như tất cả các cuộc hẹn, tôi đã gọi cho người bạn thân của tôi, Joseph, và thông báo “Joseph, tối nay tôi đã nhận ra được đặc điểm quan trọng nhất của một người phụ nữ.” Và anh ta sẽ luôn nói, “Được rồi, Dennis, đó là gì?” rồi kiên nhẫn lắng nghe. 

Có đêm tôi nói với anh ta rằng đó là sự thông minh, đêm khác thì cho rằng đó là ngoại hình, đêm khác nữa là tính tình, và lại một đêm khác, tốt bụng. Một đêm, như thường lệ, tôi gọi anh ta dậy sau buổi đi chơi tối và nói, “Joseph, cuối cùng tôi cũng nghĩ ra được nét đặc trưng quan trọng nhất trong một người phụ nữ.” Nhưng lần này anh ta đã không nói “Được rồi, Dennis, đó là gì?”, mà thay vào đó anh ta nói “Không cần nói nữa, để tôi nói luôn cho!” Bối rối, tôi hỏi, Làm sao anh biết? Anh thậm chí còn không biết người phụ nữ đã đi cùng tôi. “Không quan trọng”, anh ta nói. 

“Bất cứ đặc điểm nào bị thiếu của người phụ nữ tối nay, đó chính là cái mà anh quyết định là nét đặc trưng quan trọng nhất trong một người phụ nữ.” 

Tôi đã không thể nói gì hơn. Anh ta đã đúng. Điều thiếu sót của người phụ nữ trong buổi hẹn tối hôm đó chính là điều mà tôi sẽ tuyên bố rằng nó là điểm quan trọng nhất ở một người phụ nữ. 

Tôi vẫn chưa nghĩ ra được thuật ngữ nào hay ho thay cho “Hội chứng Missing Tile” nhưng đó chính xác là căn bệnh tôi đã mắc phải. 

Đó là cách mà chúng ta tự dối lừa bản thân và tự hủy hoại dần hạnh phúc của chính mình bằng sự tập trung vào ô vuông bị thiếu mà mỗi chúng ta đều có. Vậy thì, chúng ta có một sự lựa chọn đơn giản.

Chúng ta nhìn vào phần còn lại của trần nhà? vào toàn bộ những ô gạch chúng ta CÓ. Hay chúng ta tập trung vào những ô bị thiếu? Nhìn rộng ra câu trả lời cho câu hỏi đó sẽ xác định được bạn sẽ hạnh phúc như thế nào.

Tác giả: Dennis Prager, The Missing Tile Syndrome, Prager University

menu
menu