Kỷ nguyên bất an
Ta xứng đáng được cảm thông cho thế giới mà chính mình đã dựng nên. Một thế giới nơi ta phải đối mặt với những khó khăn chưa từng có để giữ lấy chút bình yên hay dịu dàng nào còn sót lại.
Ta xứng đáng được cảm thông cho thế giới mà chính mình đã dựng nên. Một thế giới nơi ta phải đối mặt với những khó khăn chưa từng có để giữ lấy chút bình yên hay dịu dàng nào còn sót lại. Ta không ngừng bị thôi thúc – bởi những công nghệ khổng lồ và khắc nghiệt – rơi vào trạng thái giận dữ, hưng phấn, hoảng loạn và xao nhãng. Không giờ phút nào trong ngày ta thoát khỏi những lời nhắc nhở về nơi mình nên có mặt, điều mình cần làm hay viễn cảnh đen tối sẽ xảy đến nếu ta không cực kỳ may mắn hay cẩn trọng.
Michele Nastasi, Dubai, 2015
Những thời đại trước đây cũng từng đối mặt với nỗi sợ hãi và xáo trộn. Nhưng khi đó, cuộc sống vẫn có những "van giảm áp" tự nhiên giúp con người trụ vững, những điều mà ta – dưới danh nghĩa tìm kiếm sự “tiện nghi” – đã vô tình tháo dỡ một cách hệ thống. Những bức tường giữa con người từng vững chãi hơn. Ta không nghe thấy những suy nghĩ của người khác vang vọng và dày đặc như bây giờ. Ta ít bị phơi bày trước những dòng chảy không ngừng của ganh tị và khinh miệt. Ta không cần phải biết mọi thứ đang diễn ra trong tâm trí của tất cả mọi người.
Khi xưa, những mùa dài lặng lẽ từng hiện diện. Ta từng chán ghét sự buồn tẻ, bầu trời xám xịt, nhưng chẳng biết rằng chính chúng đã bảo vệ ta. Và giờ đây, ta lại thèm khát chúng biết bao. Những giờ đồng hồ không sự kiện, khi chẳng có gì để xem hay chẳng nơi nào để đến, thực ra – sâu thẳm hơn những gì ta từng nhận ra – đã giữ ta khỏi điên cuồng và kiệt quệ.
Nguồn: THE AGE OF AGITATION - The School Of Life