Cách vui nhất để khiến cuộc sống trở nên tuyệt vời

cach-vui-nhat-de-khien-cuoc-song-tro-nen-tuyet-voi

"Carpe diem." – Hãy sống trọn vẹn từng ngày.

"Carpe diem." – Hãy sống trọn vẹn từng ngày. Câu khẩu hiệu này có mặt khắp nơi: trên những tấm poster truyền động lực, trên Pinterest, và cả trong lời khuyên của người bạn vừa tuyên bố phá sản lần thứ ba.

Đây là một trong những triết lý lâu đời nhất, lần đầu tiên được nhà thơ La Mã Horace viết vào năm 23 TCN trong bài thơ chỉ vỏn vẹn tám dòng – nhưng sức sống của nó thì kéo dài qua hàng thiên niên kỷ. Bạn có thể bắt gặp tinh thần của nó ở khắp nơi, từ bộ phim Dead Poets Society, đến slogan Just Do It của Nike, hay thậm chí là trào lưu #YOLO (You Only Live Once).

Nhưng thành thật mà nói: Sống trọn từng ngày ư? Đôi khi tôi chỉ cố gắng sống sót qua một ngày đã là đủ kiệt sức rồi. Có nhất thiết phải "chộp lấy" ngày hôm nay không? Sao ta không thử "khẽ đẩy nhẹ một chút" hay "gật đầu chào nó một cách lịch sự" trước đã?

Đùa chút thôi. Nhưng vấn đề là thế này: chúng ta chẳng thực sự hiểu câu nói ấy nghĩa là gì.

Nó bị lạm dụng đến mức trở thành phiên bản cổ điển của Live, Laugh, Love – sáo rỗng như những câu kiểu Hãy nhảy như thể chẳng ai đang nhìn, hay Mọi thứ xảy ra đều có lý do. Đây cũng là câu nói đứng sau hàng loạt cuộc khủng hoảng tuổi trung niên, từ những chiếc siêu xe mua trong phút bốc đồng đến những hình xăm khiến ta hối tiếc suốt đời.

Vậy rốt cuộc, "Carpe diem" thực sự có nghĩa là gì?

Điều đó tùy thuộc vào bạn. Nhưng tôi sẽ đưa ra một số góc nhìn khác nhau để bạn lựa chọn. Hãy cùng khám phá năm cách diễn giải khác nhau về câu nói này và xem liệu chúng có thể giúp chúng ta sống một cuộc đời ý nghĩa hơn không.

Chúng ta sẽ tham khảo từ cuốn sách Carpe Diem: Seizing the Day in a Distracted World của Roman Krznaric.

1) "Hãy sống hôm nay như thể đó là ngày cuối cùng của bạn"

Nghe có vẻ đầy kịch tính và đáng sợ như thể một email truyền động lực của một giáo phái ám ảnh về cái chết. Nếu ai cũng sống như vậy, thế giới này chắc hẳn sẽ tràn ngập những vụ phá sản, suy gan và những cú click tìm kiếm trên Google kiểu "Mua hổ trên Craigslist như thế nào?"

Chắc chắn sẽ có người phản đối: "Không, đó không phải là ý nghĩa thật sự của Carpe diem!" Nhưng thành thật mà nói, đó lại là cách nhiều người hiểu và áp dụng nó. Họ biến câu nói này thành một tấm vé miễn tội cho những quyết định bốc đồng:

"Tôi vừa quẹt hết thẻ tín dụng, nhưng thôi kệ, carpe diem mà, đúng không?"

Sai rồi. Điểm tín dụng của bạn đang khóc.

Cách hiểu này khiến Carpe diem giống như một lời biện hộ mà một gã La Mã xa xưa sẽ dùng để biện minh cho những quyết định cực kỳ tệ hại của mình. Cuộc sống ngắn ngủi, đúng. Nhưng nó không ngắn đến mức bạn phải vứt bỏ lý trí.

Nhưng nếu giảm bớt mức độ cực đoan, vẫn có điều gì đó giá trị ở đây.

Bằng cách nào đó, cuộc sống hiện đại đã biến thành một danh sách công việc không bao giờ kết thúc, nơi mà niềm vuibị kẹt giữa "gọi điện cho công ty mạng về cái hóa đơn đó""tìm hiểu xem cái tủ lạnh của mình đang kêu vì lý do gì".

Chúng ta cần có trách nhiệm, cần đưa ra những quyết định đúng đắn. Nhưng đôi khi, ta cũng cần quên đi trách nhiệm một chút. Hãy ăn món tráng miệng, hãy đi xem buổi hòa nhạc, hãy đặt vé máy bay.

Bởi vì niềm vui không tự tìm đến bạn.

Sẽ không ai bấm chuông nhà bạn và nói:

"Chúc mừng! Bạn vừa được chọn để có một ngày vui vẻ. Xin mời đi theo tôi đến khu vực tàu lượn siêu tốc và quầy margarita!"

Nếu chúng ta không tự cho phép mình bước ra khỏi guồng quay công việc và tận hưởng vài khoảnh khắc điên rồ một cách diệu kỳ, thì đến một lúc nào đó, ta sẽ nhìn lại và tự hỏi:

"Tại sao mình không sống nhiều hơn một chút?"

  • Hưởng thụ vô độ cả đời? Thảm họa.
  • Nhưng một chút tận hưởng có kiểm soát? Cứu cánh của cuộc sống.

Được rồi, một cách hiểu xong rồi. Hãy cùng khám phá thêm một góc nhìn khác – có vẻ bớt "liều lĩnh" hơn, nhưng vẫn giữ nguyên tinh thần tận hưởng cuộc sống…

2) “Sống Năm Nay Như Thể Đó Là Năm Cuối Cùng Của Bạn”

Điều tuyệt vời nhất khi sống như thể bạn chỉ còn một năm? Bạn có thể tận hưởng cuộc sống mà không cần phải đập bỏ mọi thứ. Bạn có đủ thời gian để vừa bốc đồng vừa suy nghĩ thấu đáo. Bạn có sự gấp gáp, nhưng không hoảng loạn.

Khi chỉ còn một năm, bạn sẽ thôi chờ đợi “thời điểm hoàn hảo” để thật sự sống. Vì thành thật mà nói, cái thời khắc lý tưởng nơi mọi thứ ăn khớp hoàn hảo để cuộc đời trở nên dễ dàng ấy—nó sẽ không bao giờ đến. Khi bạn chỉ có một năm, bạn sẽ ngừng nghĩ, “Có lẽ năm sau mọi thứ sẽ khác” và bắt đầu nhận ra: Chính là năm nay. Chính là cuộc sống này. Sẽ không có một thời điểm nào tốt hơn nữa.

Và đây cũng là lúc lòng biết ơn xuất hiện. Khi chỉ còn một năm, bạn bắt đầu thấy rõ mọi thứ xung quanh mình. Bạn nhận ra cuộc sống của mình tốt đẹp hơn những gì bạn từng nghĩ, chỉ là trước đây bạn quá bận rộn hoặc quá cáu kỉnh để trân trọng nó. Chúng ta thường quên đi những điều quý giá, vì mải lo lắng cho điều sắp tới, hay thứ gì đó xa vời hơn nữa.

Khi chỉ có một năm, bạn không sống một cách bốc đồng—nhưng bạn ý thức rằng thời gian có hạn. Và đó là điều chúng ta thường quên mất.

3) “Sống Hôm Nay Như Thể Đó Là Ngày Đầu Tiên Của Bạn”

Phần lớn chúng ta bị mắc kẹt trong một guồng quay tẻ nhạt đến mức thuật toán AI cũng phải thấy tội nghiệp cho chúng ta. Ta không thực sự “sống”, mà chỉ giống như những nhân vật quần chúng mờ nhạt trong một bộ phim, lặng lẽ tồn tại trong bối cảnh, trong khi nhân vật chính đang phiêu lưu và tận hưởng cuộc đời.

Đây chính là lúc ta cần “sống như thể hôm nay là ngày đầu tiên.” Nó nhắc nhở ta thoát khỏi chế độ lái tự động, ngừng đối xử với cuộc sống như một tập phim sitcom cũ đã xem đi xem lại quá nhiều lần.

Ta cần thực sự hiện diện.

Vâng, tôi biết câu này nghe giống lời khuyên từ một giáo viên yoga tên Serenity, nhưng hãy kiên nhẫn một chút. Ý tưởng ở đây là nếu ta ngừng sống một cách vô thức—nếu ta ngừng lướt qua cuộc đời như đang lướt qua một trang “Điều khoản và Điều kiện”—thì ta mới thực sự tận hưởng được nó.

Nhớ lần đầu tiên bạn cầm trên tay một chiếc smartphone không? Nó giống như một phép màu nhỏ vậy. Bạn hứng thú với từng tính năng, bật tắt đèn pin liên tục, tải về mọi ứng dụng như thể sáng nay vừa thức dậy và thấy mình là một đứa trẻ vào sáng Giáng Sinh.

Còn bây giờ? Bạn dùng nó để lướt Instagram trong khi ngồi trên bồn cầu.

Sống như thể hôm nay là ngày đầu tiên khiến bạn phải dừng lại và nghĩ:

“Khoan đã. Mình đang cầm trong tay một kiệt tác công nghệ siêu việt!”

Nó buộc bạn phải thức tỉnh khỏi cơn mê đời thường và thực sự cảm nhận những gì đang diễn ra xung quanh.

Nó giống như nhìn thế giới qua đôi mắt của một đứa trẻ. Với góc nhìn này, bạn sẽ không còn chờ đợi một sự kiện vĩ đại nào đó để kéo mình ra khỏi cảm giác chán chường. Thay vào đó, bạn chủ động kinh ngạc trước những điều nhỏ bé nhưng tuyệt diệu xung quanh. Và nếu bạn chú ý, cuộc sống tràn ngập những điều nhỏ bé nhưng tuyệt diệu ấy.

Nếu đây là ngày đầu tiên của bạn, bạn sẽ không bận tâm về hóa đơn tiền nước hay bất cứ việc ngớ ngẩn nào đang chờ bạn giải quyết. Không, bạn sẽ thấy kinh ngạc vì chỉ cần vặn vòi nước, nước sẽ chảy ra, mà bạn chẳng cần phải đào giếng hay cầu khấn một vị thần mưa nào cả.

Nếu hôm nay là ngày đầu tiên, bạn sẽ không tự trách mình vì một lỗi lầm nào đó. Bạn mới bắt đầu cơ mà! Bạn đang học hỏi!

  • Làm cháy bữa tối? Không sao. Ăn bánh mì nướng.
  • Làm cháy luôn bánh mì nướng? Không vấn đề. Còn ngũ cốc!
  • Làm cháy cả ngũ cốc? Tôi không biết bạn đã làm thế nào, nhưng chắc chắn có một bài học ở đây.

Tôi không bảo bạn phải biến thành một người quá mức lạc quan, kiểu bị choáng ngợp bởi… quạt trần. Nhưng sống như thể hôm nay là ngày đầu tiên khiến bạn bớt hoài nghi hơn. Bạn nhận ra rằng cuộc sống không chỉ là một vòng lặp buồn tẻ. Nó là một chuỗi những khoảnh khắc, mà nếu bạn nhìn theo cách đúng đắn, chúng thật sự tuyệt vời.

Vậy đấy, có một giá trị nhất định khi ta xem hôm nay như ngày đầu tiên.

Hoặc… bạn cũng có thể thử sống như thể đây là ngày thứ hai…

4) “Sống Hôm Nay Như Thể Bạn Đang Sống Lại Lần Thứ Hai”

Viktor Frankl từng nói: “Hãy sống như thể bạn đã từng sống ngày hôm nay một lần, và lần đầu tiên đó, bạn đã phạm phải mọi sai lầm mà giờ đây bạn sắp mắc phải.”

Nghe hơi rối nhỉ? Tóm lại, ông ấy muốn ta dừng lại một chút và tự hỏi: “Nếu tôi đã từng phá hỏng ngày hôm nay một lần, và giờ đây được trao cơ hội làm lại, tôi sẽ thay đổi điều gì?” Hãy tưởng tượng bạn vừa nhấn Ctrl+Z vào cuộc đời. Một “Ngày Chuột Chũi” giao thoa với “Cuộc Chiến Luân Hồi.”

Hãy lướt qua một vòng trong tâm trí và tự hỏi: “Khoảnh khắc nào trong ngày hôm nay tôi có nguy cơ làm điều gì đó ngớ ngẩn đến mức hối tiếc? Và thay vì làm điều đó… tại sao không thử khác đi?”

Nhưng điều này không chỉ dừng lại ở việc tránh sai lầm. Nó còn giúp ta nhận ra những cơ hội mà trước đây ta đã vô tình bỏ lỡ. Khi ai đó rủ bạn đi uống cà phê, có thể phản xạ đầu tiên của bạn là: “Không đâu, tôi bận lắm.” Nhưng “bạn của lần thứ hai” sẽ biết rằng nếu nhận lời, bạn sẽ vui vẻ hơn rất nhiều.

Một số người có thể nghĩ lối sống này sẽ khiến họ trở nên lưỡng lự, băn khoăn với mọi quyết định, giống như một nhân vật lỗi trong game The Sims. Nhưng thực tế không phải vậy. Mục tiêu không phải là trở thành một cỗ máy hoàn hảo, mà chỉ là giảm bớt những điều khiến ta phải tiếc nuối, đồng thời nắm bắt nhiều cơ hội hơn.

Tóm Lại

Bạn có nhiều cách để “sống hết mình”...

  • Sống hôm nay như thể đó là ngày cuối cùng: Nghe có vẻ như ta đang biến cuộc sống thành một bộ phim hành động điên rồ, nhưng thực ra không cần phải cực đoan đến vậy. Đôi khi, từ bỏ trách nhiệm trong chốc lát để gào lên một bài hit cũ tại quán karaoke lúc 2 giờ sáng cũng là một cách để sống.
  • Sống năm nay như thể đó là năm cuối cùng: Chưa phải dấu chấm hết, nhưng ta có thể nhìn thấy nó từ đây. Vẫn có thời gian, nhưng không còn quá nhiều. Điều này giúp ta ưu tiên đúng việc mà không bị cuốn vào sự hỗn loạn. Và ta sẽ biết ơn nhiều hơn.
  • Sống hôm nay như thể đó là ngày đầu tiên: “Hãy hiện diện” không chỉ là một câu nói sáo rỗng trên Pinterest dành cho những người đan len và mặc đồ từ sợi gai dầu. Hãy mở to mắt, nhìn lại thế giới xung quanh, và tìm lại sự kinh ngạc mà ta đã đánh mất theo năm tháng.
  • Sống hôm nay như thể bạn đang sống lại lần thứ hai: Khi cảm giác về một “lần đầu tiên đầy sai lầm” lởn vởn quanh bạn như một huấn luyện viên thể hình nghiêm khắc, bạn sẽ tự nhiên né tránh những quyết định ngu ngốc khiến bản thân hối hận. Và bạn sẽ biết cách nắm bắt những khoảnh khắc khiến cuộc sống đáng nhớ hơn.

Vậy, cách cuối cùng để sống hết mình là gì? Ý tưởng này đến từ Friedrich Nietzsche. Đúng vậy, chính là Nietzsche—người trong bức ảnh nổi tiếng trông như đang chờ ai đó hỏi tại sao bộ ria mép của ông lại to như thế.

Ông đưa ra một khái niệm cực đoan hơn: “Sự tái diễn vĩnh cửu.”

Nếu bạn chưa từng nghe đến nó, hãy tưởng tượng thế này: Bạn bị mắc kẹt trong một vòng lặp, nơi bạn phải sống chính cuộc đời này, y hệt như bây giờ, lặp đi lặp lại mãi mãi. Không được làm lại, không có nâng cấp, không có lối thoát. Nghe hứng thú chứ? Tôi cũng không nghĩ vậy.

Bạn có biết cảm giác ngồi họp vào sáng thứ Hai mà không bao giờ có hồi kết là thế nào không? Đó chính là cách để phá vỡ một con người. Nếu tôi muốn trải nghiệm sự lặp lại vô tận, tôi chỉ cần ngồi xem lại những khoảnh khắc xấu hổ nhất trong đời mình vào lúc 3 giờ sáng (mà thực ra, tôi đã làm vậy rồi).

“Sự tái diễn vĩnh cửu” nghe như một hình phạt. Đột nhiên, từng quyết định nhỏ bé cũng mang trọng lượng của cả vĩnh hằng. Vậy tại sao ai đó lại chọn lối tư duy này?

Nietzsche không đưa ra ý tưởng này để dọa nạt ta. Ông muốn ta tự hỏi: “Nếu tôi phải sống cuộc đời này lặp đi lặp lại mãi mãi, tôi có thể chịu đựng được không? Và tôi có thể làm gì để nó đáng sống hơn?”

Ông buộc ta phải suy nghĩ: “Có lẽ mình nên chỉnh sửa cuộc sống một chút, để nếu có phải trải qua nó lần thứ một triệu, ít nhất mình cũng không xấu hổ đến mức muốn độn thổ.” Đó là một lời nhắc nhở triết học rằng: Hãy sống như thể lựa chọn của bạn có ý nghĩa. Bởi vì thực ra, chúng thực sự có ý nghĩa.

Nhưng điều này không có nghĩa ta phải xây dựng một cuộc sống hoàn hảo. Chỉ đơn giản là giảm bớt những quyết định dại dột, và làm nhiều hơn những điều khiến cuộc sống đáng sống. Nietzsche muốn ta cố tình rèn giũa một cuộc đời có ý nghĩa, có giá trị, và quan trọng nhất—là xứng đáng để lặp lại. Và đó là điều mà ai cũng có thể hướng tới.

Không có cách tiếp cận nào trong 5 cách trên có thể đảm bảo rằng bạn sẽ sống một cuộc đời không tiếc nuối. Dù bạn chọn nén niềm vui vào một ngày, sống như một người du hành thời gian, hay trải nghiệm từng khoảnh khắc mãi mãi, thì kết luận vẫn là: hãy nắm lấy một điều gì đó. Một ngày, một năm, một ý tưởng.

Bằng cách đó, bạn có thể thực sự nói rằng “Tôi đang sống cuộc đời tuyệt nhất của mình”—và thực sự có ý nghĩa khi nói vậy.

Thậm chí, ngay cả những sai lầm của bạn cũng sẽ là kiểu khiến người khác phải trầm trồ: “Tôi ước gì mình có đủ can đảm để làm điều đó.” Và thành thật mà nói, đó cũng là một lời khen không tệ chút nào.

Dù thế nào đi nữa, nó cũng sẽ trở thành một câu chuyện hay. Và suy cho cùng, điều quan trọng là bạn có mặt trong câu chuyện, chứ không phải chỉ ngồi xem người khác sống.

Nắm lấy cuộc đời bằng cả hai tay luôn tốt hơn nhiều so với việc vẫy chào nó từ xa trên ghế sofa.

Đừng trở thành kiểu người chỉ biết làm trống danh sách Netflix thay vì làm đầy danh sách ước mơ. Vậy nên, cứ thế mà tiến lên. Nắm lấy ngày hôm nay. Giữ chặt nó, làm rối tung nó, biến nó thành của bạn.

Vì chẳng ai từng nói rằng: “Tôi thực sự ngưỡng mộ cách bạn kiềm chế tiềm năng của mình.”

Nguồn: This Is The Most Fun Way To Make Your Life Awesome – Bakadesuyo

menu
menu