Tầm quan trọng của "sở thích" đối với mỗi người: động lực để thay đổi và thi vị hóa cuộc sống
“Nếu bạn muốn được hạnh phúc, vậy thì cứ hạnh phúc đi.” ~ Leo Tolstoy.
Ai trong chúng ta cũng đều có một thời điểm nào đó trong cuộc sống mà cảm thấy có thật ít động lực. Tôi hoàn toàn hiểu cảm giác không có bất kì điều gì để đấu tranh đó. Tại các giai đoạn chán nản cứ tái diễn, tôi chẳng thể tìm được lí do nào để rời giường.
Thật hài hước khi mà tôi đã nhận được câu hỏi khiến cuộc sống tôi thay đổi trong một cuộc phỏng vấn xin việc. Tình huống lúc đó khá căng thẳng, và thậm chí còn căng thẳng hơn khi người quản lý tuyển dụng nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi: “Điều gì tạo cho bạn động lực sống?”
Tôi không nhớ tôi đã trả lời những gì, nhưng tôi nhớ rõ cảm giác suy sụp từ câu trả lời nảy ra trong đầu tôi: “chẳng có gì, chẳng có gì tạo động lực cho tôi hết.”
Đó là một bước ngoặt. Sau nhiều lần suy ngẫm, tôi nhận ra nguồn cơn của tất cả sự thất vọng đó: không có bất kỳ điều gì khiến tôi hạnh phúc.
Tại sao cuộc sống của tôi lại trống rỗng như vậy? Tôi không thể tìm được một công việc có thể khiến tôi cảm thấy mình có ích, tất cả các mối quan hệ của tôi đều hời hợt. Tôi sẽ không để các bạn phải nghe những lý do tiêu cực khác đâu. Tôi không đọc sách, cũng chẳng viết lách. Tôi không cố gắng làm bất cứ điều gì. Tôi không có một người đặc biệt nào trong đời và cũng không có sở thích nào cả.
Một sở thích! Ý nghĩ duy nhất này khiến tôi phá lên cười. Tôi chưa từng có một sở thích nào. Cơ bản thì tôi cũng chẳng có gì để mất, nên tôi đã quyết định thử ý tưởng này một lần. Tất cả những gì tôi cần làm lúc này là chọn một sở thích, và cuối cùng tôi đã lập ra một danh sách dài vô tận!
Tôi đã tìm ra những lý do khác nhau tại sao tôi lại cần một sở thích:
Sở thích giúp con người thể hiện sự sáng tạo của họ.
Hiện tại tôi đang có một công việc văn phòng, và tôi hoàn toàn là nô lệ của thói quen. Tôi cần hoạt động “trốn thoát” đó để tôi một mình với những suy nghĩ của riêng mình.
Mỗi ngày tôi đều suy ngẫm, nhưng vẫn không thể coi đó là một sở thích, hơn cả, nó giống như một trách nhiệm. Thành thật mà nói, nó thậm chí đang khiến tôi khốn khổ hơn: tôi biết tôi cần một công việc và tôi cũng biết tôi không đủ can đảm để nghỉ việc. Một sở thích như làm vườn, làm đồ trang sức, vẽ tranh, đan lát, hay bất cứ cái nào khác liên quan đến sáng tạo đều có thể giúp tôi chạm đến tinh thần nghệ sĩ bên trong mình.
Sở thích giúp thanh lọc tâm trí.
Các lựa chọn của tôi gồm đọc sách, tập yoga, chơi piano, chạy, hoặc đi bộ. Bất kể tôi chọn sở thích nào, thì chúng đều mang lại hiệu ứng thiền định trong suy nghĩ. Điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ tập trung toàn bộ nhận thức vào công việc jđang làm, và có thể dập tắt mọi ý nghĩ tiêu cực trước đó. Bằng một cách nào đó, khi sở thích kết hợp với hành động và nhận thức, nó cũng chính là thiền định, nhưng là thiền định động.
Hầu hết các sở thích đều có mối liên hệ với xã hội.
Sở thích giúp chúng ta phát triển các mối quan hệ chất lượng và sâu sắc qua việc tương tác với những người có cùng sở thích. Để tôi kể cho bạn nghe một bí mật: tôi nói chuyện rất hợp với những người tôi gặp trên Goodreads. Chúng tôi có thể trò chuyện cùng nhau hàng giờ trên Skype và không bao giờ hết chuyện để nói. Tất cả các cuộc trò chuyện liên quan đến sở thích mà tôi chọn đều khiến tôi cảm thấy mình được đánh giá cao như một phần của điều gì đó lớn lao hơn. Suy nghĩ này đã dẫn tôi đến luận điểm tiếp theo:
Sở thích giúp bạn thúc đẩy sự tự tin
Tôi nhận ra một điều, khi tôi giỏi một việc gì đó (ngoài công việc nhàm chán), tôi bắt đầu đánh giá cao bản thân hơn trước rất nhiều. Bằng cách nào đó tôi đã tự định rõ là không coi trọng bản thân mình. Khi tôi lật mở trang đầu tiên của cuốn tiểu thuyết Chiến tranh và hòa bình, tôi đã sợ hãi trong tuyệt vọng. Khi đọc xong cuốn tiểu thuyết đó, tôi cảm thấy như cuộc sống của mình đã thay đổi. Không phải vì tôi đã đọc một cuốn sách rất dài, mà vì nó đã giúp tôi đã lĩnh hội được những góc nhìn mới mẻ. Có một từ có thể dùng để miêu tả thành tựu này: sự phát triển
Không còn áp lực nữa!
Hãy tin tôi đi; tôi hiểu cuộc sống đôi lúc khó khăn ra sao. Tôi đã trải qua vô vàn nỗi đau và mất mát, nhưng tôi nhận ra, áp lực là một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Tuy nhiên, có một cách đơn giản để thoát ra khỏi những áp lực, đó là đắm mình vào sở thích. Nó giống như bước vào một vùng an toàn mà áp lực không thể nào tiếp cận được. Khi tôi trở lại các hoạt động thường ngày sau một buổi đọc, dường như những áp lực đó chẳng còn là vấn đề nữa.
Khi chọn cho mình một sở thích, tôi biết nó phải là một thách thức đối với tôi. Tôi cần chọn hoạt động nào đó mà tôi vẫn luôn hứng thú, nhưng cũng phải khó nhằn một chút.
Và thế là tôi tìm ra sở thích đọc sách. Hoạt động này sẽ ngày càng thách thức hơn và điều đó cho phép tôi tiếp tục khám phá những khía cạnh mới của thế giới xung quanh. Từ Huxley đến Orwell rồi Eco, tôi muốn đọc mọi thứ! Điều đó khiến tôi có động lực đọc hơn: tôi càng tiến bộ, tôi càng phải đối mặt với các thử thách lớn hơn.
Lúc này, tôi hiểu tại sao tôi lại bật cười khi nghĩ rằng mình cần có một sở thích: đó là một phản ứng trong tiềm thức bắt nguồn từ nỗi sợ thay đổi và thất bại. Hàng triệu lí do tôi có thể tìm ra để viện cớ:
Tôi không có đủ thời gian.
Tôi sẽ chẳng bao giờ vượt qua được Tolstoy.
Tôi tìm việc đã quá bận rồi.
Tôi quá ngốc nghếch khi đối mặt với Proust.
Cuối cùng thì, những lí do này cũng chẳng quan trọng. Tôi nhận ra mình cần làm gì đó để cuộc sống tốt đẹp hơn, và đó chính xác là những gì tôi đã làm.
Tôi bắt đầu mọi thứ bằng một danh sách đọc ngày một nhiều hơn. Tuy nhiên, không dừng lại ở việc liệt kê ra những cuốn sách mà tôi đã đọc. Đọc sách giúp tôi kết bạn, khiến tôi trở thành một người tự tin, và cuối cùng, đó là sự hòa hợp tâm hồn.
Từ sở thích đến hiện thực hóa.
Tôi không hay kể với mọi người tôi đã gặp bạn trai của tôi như thế nào. Chủ yếu là do tôi sợ câu chuyện quá sáo rỗng. Nhưng hiện tại là thời điểm thích hợp để chia sẻ câu chuyện của chúng tôi: chúng tôi gặp nhau ở một hiệu sách, và cùng mua một cuốn sách. Thật trớ trêu, đó là cuốn Mãi đừng xa tôi của Kazuo Ishiguro.
Anh ấy hỏi tôi liệu anh ấy có thể kết bạn với tôi trên Goodreads để chúng tôi cùng nhau chia sẻ ấn tượng về cuốn tiểu thuyết không. Sau 100 trang đầu tiên, tôi đã viết ấn tượng của mình: tôi có thể thấy dạ dày mình quặn thắt lại. Tôi đã bị sốc. Anh ấy trả lời, và chúng tôi hẹn nhau uống cà phê trong vài giờ nữa. Mọi thứ diễn ra tự nhiên đến nỗi tôi vẫn còn ngạc nhiên về việc mình chẳng hề tỏ ra lo lắng trong buổi “hẹn hò” đầu tiên. Chúng tôi đã yêu nhau say đắm ngay giây phút đầu gặp gỡ.
Bài học rút ra:
Sự thụ động, tính trì trệ, những lời bào chữa, … là những thứ mà chúng ta không cần đến. Điều mà chúng ta cần là một hoạt động khiến tâm trí ta tập trung vào thứ gì đó hơn là những áp lực căng thẳng. Đó là một sở thích.
Sở thích cũng cần có cam kết. Tôi nói thật đấy. Đó không phải một việc mà bạn làm lúc rảnh rỗi, mà đó là việc mà bạn dành thời gian rảnh cho. Điều đầu tiên tôi làm đó là lập một kế hoạch hành động. Sau khi làm xong bước đầu tiên thì không gì có thể cản bước tôi.
Sở thích cho chúng ta cơ hội mở lòng với thể giới. Gặp những người mới, tham quan những nơi mới, học những điều mới, và trở nên dũng cảm hơn. Chúng ta chỉ cần nắm bắt cơ hội đó và cứ để nó thuận theo tự nhiên.
Khi mọi thứ trở nên vô vọng, tôi tự nhắc nhở bản thân rằng còn những thử thách đọc khác đang chờ tôi ở phía trước. Sở thích không phải là một trò tiêu khiển, mà là lời nhắc nhở rằng dù cuộc sống có những khó khăn, chúng ta luôn có một tia sáng soi đường ta đi trong những ngày tăm tối.
Cùng với những bước tiến và sự xuất hiện hàng ngày của các sở thích, chúng ta có thể chuyển sang thực hiện một sở thích khác. Đột nhiên, chúng ta sẽ bắt đầu cảm thấy thật trọn vẹn.
-------------
Tác giả : Jessica Freeman
Bài gốc: How a Hobby Can Boost Your Motivation and Change Your Life (tinybuddha.com)
Dịch giả: Thanh Uyên - Nguồn: ToMo: Learn Something New