3 thứ âm thầm hủy hoại một người

3-thu-am-tham-huy-hoai-mot-nguoi

Không phải tự nhiên mà cuộc sống, tương lai của một người bị hủy hoại mà do họ đã buông thả hết lần này đến lần khác.

Nếu bạn có những dấu hiệu sau thì đã đến lúc phải thay đổi.

Thiếu khả năng kiểm soát cảm xúc

Hiệu trưởng Đại học Harvard Lawrence Bacow lớn lên trong một gia đình giàu có và được nuông chiều. Ông kể chuyện thời nhỏ, khi học cấp hai tham gia chương trình Hướng đạo sinh.

Ngay ngày đầu tiên, Bacow nhận ra mình không chịu được sự huấn luyện khắc nghiệt của Hướng đạo sinh. Cậu khóc và muốn bỏ cuộc.

Nhưng cậu nhận ra những lời phàn nàn và kêu la đều vô ích. Bacow điều chỉnh cảm xúc, nghiến răng vượt qua huấn luyện. Kết quả sau hai tháng, cậu thiếu niên Bacow đã hoàn thành khóa huấn luyện với kết quả xuất sắc.

Giải phóng cảm xúc bất cứ lúc nào là bản năng, nhưng biết cách kìm nén cảm xúc mới là kỹ năng. Nếu bạn để cảm xúc dâng trào quá mức sẽ khiến mọi việc trở nên khó khăn với bạn thường xuyên hơn. Còn khi có khả năng phục hồi cảm xúc sẽ thấy rằng mình có thể vượt qua những trở ngại tưởng chừng như không thể vượt qua trong cuộc sống.

Đang có một thế hệ thanh niên Trung Quốc "nằm dài", tức duy trì cuộc sống ở mức tối thiểu. Ảnh: Yahoo

Thích niềm vui ngắn hạn

Trên diễn đàn Zhihu có cuộc thảo luận "Người trẻ không được chạm vào những thứ gì?". Câu trả lời được tán thành nhất là: "Những thứ mang lại niềm vui ngắn hạn".

Phiên bản niềm vui rẻ tiền, ngắn hạn khiến não của chúng ta liên tục tiết ra các hormone khen thưởng. Nó khiến bạn sẵn sàng dành thời gian để được nuông chiều, sau đó ăn mòn suy nghĩ và làm suy yếu khả năng hành động của bạn.

Chuyên gia tư vấn nổi tiếng Li Songwei (Trung Quốc) chia sẻ về trường hợp một chàng trai mệt mỏi sau chuỗi ngày ôn thi sau đại học áp lực, nên quyết định nghỉ ngơi vài ngày để điều chỉnh tinh thần và thư giãn đầu óc. Kế hoạch của anh chàng là ngủ bù hai ngày, du lịch với bạn và sau cùng về nhà với bố mẹ. Nhưng ngay trước khi khởi hành, anh phát hiện một game trực tuyến thú vị, bị cuốn vào đó, quên hết du lịch, về nhà mà thức đêm cày game. Vốn dĩ anh muốn chơi thêm hai ngày nữa rồi bắt đầu quay lại trạng thái ôn tập, nhưng do mất ngủ nên khó quay lại trạng thái ban đầu.

Những người có mức độ hạnh phúc thấp thích tiêu tốn thời gian và đạt được niềm vui tạm thời; trong khi những người có mức độ hạnh phúc cao thích bổ sung kiến thức thay vì giải trí thư giãn.

Trong bộ phim tài liệu "Trở thành Warren Buffett " đã xây dựng chân dung "Thần chứng khoán" Buffett rất ấn tượng. Khi một người bình thường nghiện chơi game trên máy tính, Buffett nghiên cứu những tài liệu học thuật nhàm chán và khó nhằn. Khi người bình thường đang ngủ say, ông tranh thủ thời gian tiếp thu những kiến thức tài chính mới nhất. Khi một người bình thường xem các đoạn video ngắn rời rạc, ông đang tiếp tục tìm hiểu những khái niệm làm giàu mới nhất.

Chính "niềm hạnh phúc" tự giác và kiềm chế này đã khiến ông trở thành người dẫn đầu trong lĩnh vực đầu tư tài chính trên thế giới.

Việc nới rộng khoảng cách giữa con người với nhau trong cuộc sống không phụ thuộc vào cách theo đuổi hạnh phúc, mà vào việc bạn có vượt qua được bản năng của chính mình hay không. Nếu mỗi ngày chúng ta đắm chìm trong niềm hạnh phúc tầm thường, cuối cùng sẽ bị bỏ rơi bởi thời đại đang thay đổi chóng mặt.

Hạnh phúc thực sự trong cuộc sống phải có đắng trước rồi mới có ngọt. Chỉ bằng cách kiềm chế những ham muốn của mình và từ bỏ những thú vui tạm thời, bạn mới có được hạnh phúc ý nghĩa.

Bị mắc kẹt trong vòng tròn nhận thức thấp

Giám đốc điều hành của công ty Internet di động của Trung Quốc Cheetah Mobile, Fu Sheng từng nói: "Nhận thức gần như là điểm khác biệt cơ bản duy nhất giữa con người".

Sự cạnh tranh giữa con người cuối cùng là về khoảng cách trong nhận thức. Người có nhận thức thấp giống như ếch ngồi đáy giếng , không bao giờ nhìn thấy được bầu trời trọn vẹn. Người có nhận thức cao dám thử, phạm sai lầm, thay đổi để tìm ra con đường cho mình.

Nhà văn Trung Quốc Wang Erduo chia sẻ ngày còn nhỏ ông và người bạn cùng lớp cấp ba Ah Hui rất thân nhau. Họ cùng học tập, cùng rời ngôi làng nhỏ lên thành phố lớn học đại học. Sau khi tốt nghiệp, Wang chọn phát triển ở Bắc Kinh, Thượng Hải và Quảng Châu. Ah Hui trở về quê hương làm giáo viên trường công.

Họ gần như không còn liên lạc và sự tương tác ngày càng ít. Đột nhiên một ngày, Wang nhận được tin nhắn từ bạn "Sự phát triển ở các thành phố lớn như thế nào? Tôi cũng muốn thử".

Thời đó Wang chưa thực sự nổi tiếng nhưng cũng đã đi và gặp nhiều người nên chia sẻ tầm nhìn với bạn. Ông cũng rất lạc quan về ngành truyền thông mới đang nổi vào thời điểm đó và hết sức khuyến khích Ah Hui phát triển trong ngành này. Nhưng Ah Hui so sánh ưu và nhược điểm của các công việc khác nhau trên các trang web tuyển dụng, cuối cùng quyết định ở lại quê hương.

Tiếp nhận một thông tin trong thời gian dài khiến hạn chế về nhận thức của Ah Hui ngày càng thu hẹp, suy nghĩ ngày càng khép kín. Cuối cùng, một người trở thành người làm truyền thông tự thân nổi tiếng, còn người kia trở thành một thầy giáo trường làng vô danh.

"Nhà tù lớn nhất thế giới chính là tâm trí con người", triết gia người Đức Arthur Schopenhauer đã nói. Điều cản trở bạn không bao giờ là khả năng mà là tư duy cố hữu.

Chỉ bằng cách phá vỡ bức tường suy nghĩ thì giai đoạn thắt cổ chai của cuộc đời bạn mới được phá vỡ.

Bảo Nhiên dịch/VNE

(Theo Sohu)

menu
menu