Đây là cách vượt qua nuối tiếc: 5 bí mật từ nghiên cứu

day-la-cach-vuot-qua-nuoi-tiec-5-bi-mat-tu-nghien-cuu

Chắc hẳn bạn đã từng nghe về một nghiên cứu thú vị. Các nhà khoa học cho người tham gia xem video các vận động viên Olympic đứng trên bục nhận huy chương.

Chắc hẳn bạn đã từng nghe về một nghiên cứu thú vị. Các nhà khoa học cho người tham gia xem video các vận động viên Olympic đứng trên bục nhận huy chương. Họ không được thấy cuộc thi, không biết ai giành vàng, ai giành bạc hay đồng. Họ chỉ được nhìn vào gương mặt của các vận động viên – và đánh giá xem ai có vẻ hạnh phúc nhất.

Không có gì ngạc nhiên khi những người có nụ cười rạng rỡ nhất chính là những người đoạt huy chương vàng. Nhưng điều kỳ lạ là những người giành huy chương đồng trông hạnh phúc hơn cả những người giành huy chương bạc. Tại sao?

Bởi vì những người giành huy chương đồng nghĩ: “Ít ra thì mình cũng có huy chương.” Còn những người giành bạc lại nghĩ: “Trời ơi! Giá như mình cố gắng hơn chút nữa… Mình đã có thể giành vàng!”

À, cảm giác nuối tiếc là như thế đấy…

Nói rằng nuối tiếc "đau đớn" chẳng khác nào bảo rằng hẻm núi Grand Canyon "khá to". Đúng, nhưng chưa đủ. Đó là những ký ức ăn sâu vào tâm trí, những suy nghĩ để lại vết hằn trong lòng. Và càng nghĩ về nuối tiếc, ta càng thấy nuối tiếc hơn. Nó giống như một nhà tù cảm xúc mà ta tưởng như không có lối thoát. (Cũng dễ hiểu vì sao ngành xóa xăm lại là một ngành công nghiệp trị giá 100 triệu đô la mỗi năm ở Mỹ.)

Khi được hỏi: “Bạn có thường xuyên nhìn lại cuộc đời và ước rằng mình đã làm khác đi không?” – bạn biết câu trả lời của mọi người là gì không?

Trong cuốn Sức Mạnh Của Nuối Tiếc, tác giả viết:

"Chỉ 1% số người được hỏi nói rằng họ chưa bao giờ cảm thấy như vậy, chưa đến 17% nói rằng họ hiếm khi nuối tiếc. Trong khi đó, khoảng 43% cho biết họ thường xuyên hoặc luôn luôn cảm thấy tiếc nuối. Tổng cộng, có đến 82% thừa nhận rằng cảm giác này vẫn hiện diện trong cuộc sống của họ – thậm chí còn thường xuyên hơn cả việc dùng chỉ nha khoa."

Mọi dữ liệu đều chỉ ra rằng nuối tiếc là một phần không thể tránh khỏi của cuộc sống. Trẻ em đã hiểu về cảm giác nuối tiếc từ năm 6 tuổi và có thể dự đoán được nó khi lên 8. Hai nhà nghiên cứu Marcel Zeelenberg và Rik Pieters từng viết: “Bộ não con người được lập trình sẵn để nuối tiếc.”

Vậy là chúng ta bó tay? Không hề! (Làm ơn đừng để tôi phải hối hận vì đã viết bài này.) Đây chính là bước ngoặt bất ngờ mà bạn đang chờ đợi…

Trong một nghiên cứu năm 2008, các nhà tâm lý học đã hỏi mọi người về những cảm xúc tiêu cực như giận dữ, lo lắng, buồn chán, thất vọng, sợ hãi, tội lỗi, ghen tị, nuối tiếc và u sầu. Và bạn biết không? Cảm xúc mà họ trải qua nhiều nhất chính là nuối tiếc.

Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn là cảm xúc mà họ đánh giá cao nhất cũng chính là nuối tiếc.

Nghe có vẻ vô lý? Hay lại thấy quen thuộc? Dù sao đi nữa, tôi có tin vui cho bạn đây: cái cảm giác đã tàn phá tâm trí bạn bao lâu nay thực ra có thể trở thành một đồng minh đắc lực – nếu ta biết cách tận dụng nó.

Hãy quay lại với các vận động viên Olympic. Người giành huy chương đồng hạnh phúc vì họ nghĩ "Ít ra thì…", trong khi người giành bạc lại thất vọng vì nghĩ "Giá như…". Nhưng nghiên cứu cho thấy rằng, mặc dù "Ít ra thì…" giúp ta cảm thấy tốt hơn ở hiện tại, chính "Giá như…" mới là động lực thúc đẩy ta phát triển trong tương lai. Nếu biết cách, nuối tiếc có thể trở thành một người thầy tuyệt vời.

Vậy ta phải học cách đối diện với nó như thế nào?

Xin đừng hỏi tôi – tôi vẫn còn dằn vặt về một buổi hẹn hò tệ hại cách đây ba năm. Nhưng may mắn thay, tôi có một người bạn tên Dan, và anh ấy có một vài góc nhìn rất hay ho về vấn đề này.

Dan Pink, tác giả của Drive – cuốn sách từng đứng đầu danh sách bán chạy của New York Times, không chỉ viết về những nghiên cứu như tôi, mà còn tự mình thực hiện một nghiên cứu về nuối tiếc. Anh ấy và đội ngũ của mình đã khảo sát 4.489 người Mỹ. Chưa dừng lại ở đó, họ còn tạo một trang web thu thập chia sẻ của thêm 16.000 người khác trên toàn cầu. Đây là phân tích định lượng lớn nhất từ trước đến nay về chủ đề nuối tiếc.

Và trong kho dữ liệu khổng lồ ấy, Dan đã tìm thấy câu trả lời mà ta đang cần. Tất cả đều được hé lộ trong cuốn sách Sức Mạnh Của Nuối Tiếc – một cuốn sách đầy cảm hứng và sâu sắc.

Chúng ta có thể không có nhiều hoài niệm đẹp về những năm 2020 hay 2021 do đại dịch, nhưng chắc chắn, chúng ta có rất nhiều điều tiếc nuối.

Vậy đã đến lúc sửa chữa chúng rồi. Hãy cùng bắt đầu…

Khi Nuối Tiếc Được Giải Thoát

Rõ ràng, nuối tiếc quá mức không phải là điều tốt. Đắm chìm trong những sai lầm cũ chỉ dẫn đến lo âu và trầm cảm. Cứ như đập đầu vào tường mà chẳng mang lại bất kỳ lợi ích nào.

Nhưng thái độ “không bao giờ hối tiếc” cũng là một suy nghĩ sai lầm. Cảm giác nuối tiếc thực sự cần thiết và hữu ích. Đôi khi, nó có thể là một khoảnh khắc thiên tài. (Dù ban đầu, nó chỉ đơn thuần là một cú sốc đau đớn.) Nuối tiếc có ba giá trị lớn sau đây:

1) Nuối tiếc giúp bạn ra quyết định tốt hơn

Các nghiên cứu chỉ ra rằng, càng suy ngẫm về những sai lầm trong quá khứ, chúng ta càng có xu hướng cải thiện bản thân trong tương lai.

Trong cuốn Sức Mạnh Của Nuối Tiếc, có một nghiên cứu năm 2002 do Adam Galinsky (Đại học Columbia) cùng các nhà tâm lý học xã hội thực hiện. Họ quan sát những người tham gia một cuộc đàm phán mà trong đó, đề nghị đầu tiên của họ đã được chấp nhận ngay lập tức. Sau đó, các nhà nghiên cứu hỏi họ: “Bạn nghĩ mình có thể làm tốt hơn bao nhiêu nếu đưa ra một mức giá cao hơn?”

Kết quả? Những người càng cảm thấy nuối tiếc thì càng dành nhiều thời gian để chuẩn bị kỹ hơn cho lần đàm phán tiếp theo.

2) Nuối tiếc giúp bạn cải thiện hiệu suất

Một thí nghiệm khác yêu cầu người tham gia giải một loạt câu đố. Sau đó, họ được thông báo rằng mình làm bài không tốt và bị khơi gợi cảm giác nuối tiếc. Một số người được hướng dẫn nghĩ theo hướng “Ít ra thì…”, trong khi nhóm còn lại được khuyến khích suy nghĩ kiểu “Giá như…”.

Bạn đoán xem nhóm nào làm tốt hơn ở lần thử tiếp theo?

Trong cuốn Sức Mạnh Của Nuối Tiếc, tác giả viết:

"Ở vòng sau, nhóm cảm thấy nuối tiếc không chỉ giải được nhiều câu đố hơn mà còn kiên trì lâu hơn so với bất kỳ ai khác trong thí nghiệm."

3) Nuối tiếc giúp cuộc sống có ý nghĩa hơn

Nhìn lại quá khứ và tưởng tượng những khả năng khác nhau giúp ta trân trọng những trải nghiệm và ký ức hơn. Đây là cách chúng ta trưởng thành.

Một nghiên cứu của Đại học Northwestern kết luận:

"Suy ngẫm về những điều có thể đã xảy ra giúp chúng ta nhìn nhận những trải nghiệm quan trọng trong đời một cách sâu sắc hơn… Đồng thời, những ai hay cân nhắc về các lựa chọn khác trong quá khứ thường có xu hướng tìm thấy ý nghĩa tinh thần và mục đích sống cao hơn so với những người chỉ đơn thuần ghi nhớ sự kiện."

Thẳng thắn mà nói, nếu bạn chưa từng nhìn lại quá khứ và nhận ra rằng đôi khi mình đã cư xử ngốc nghếch, thì có lẽ… bạn vẫn còn ngốc. Ngày xưa, ta viết vào lưu bút của nhau: “Đừng bao giờ thay đổi nhé!”, nhưng thực tế, có những lúc ta cần thay đổi. Hồn ma sẽ không ngừng ám ngôi nhà cho đến khi món nợ được trả.

Có một câu nói rất hay: “Cảm giác tội lỗi là dấu hiệu cho thấy bạn vẫn còn việc phải làm.” (Ừ thì, thực ra đây là câu thoại trong phim Daredevil, nhưng vẫn rất đúng.)

Nuối tiếc là những bài học chưa được học xong.

Nếu bạn cần một giọng nói uy quyền để thấm thía hơn, hãy thử tưởng tượng Morgan Freeman đang đọc câu này. Nghe rõ chưa? “Nuối tiếc là những bài học chưa được học xong.”

Một bài học cần được khắc ghi và biến thành hành động.

Nuối tiếc có thể có ích, nhưng không có nghĩa là ta nên tìm cách có thêm nhiều nuối tiếc

Chúng là phần thưởng an ủi. Bạn và tôi đều có những nỗi niềm day dứt khác nhau—một bữa tiệc tapas của những khổ đau. Nhưng trong nghiên cứu của mình, Dan Pink phát hiện ra rằng hầu hết mọi sự nuối tiếc đều thuộc về bốn nhóm chính.

Chúng ta sẽ cùng tìm hiểu từng loại, học cách tránh chúng và tìm ra cách đối diện với những gì đã trót xảy ra.

Loại đầu tiên?

1) Nuối tiếc vì nền tảng yếu kém

Đây là những hối tiếc đến từ việc không hành động có trách nhiệm, không đủ cẩn trọng hay kỷ luật. Đó có thể là khi ta lơ là việc học, bỏ bê sức khỏe, hoặc không làm việc đủ chăm chỉ. Khi ta chọn niềm vui ngắn hạn thay vì lợi ích dài lâu. Ai mà chẳng thích ăn tráng miệng trước?

Dan gọi loại nuối tiếc này bằng một câu đơn giản: “Giá như tôi đã chịu khó làm việc đó.”

Một dấu hiệu nhận biết? Khi bạn nghe thấy chính mình nói: “Quá nhiều…” ngay trước “quá ít…”, có lẽ bạn đang đối diện với một nỗi nuối tiếc về nền tảng.

“Tôi đã tiêu quá nhiều mà tiết kiệm quá ít.”
“Tôi đã tiệc tùng quá nhiều mà học hành quá ít.”
“Tôi đã trì hoãn quá nhiều mà hành động quá ít.”

Vậy bài học ở đây là gì? Làm sao để tránh những nuối tiếc kiểu này?

Rất đơn giản: Làm việc cần làm. Hãy nghĩ về tương lai.

Đừng chỉ mải mê tận hưởng niềm vui tức thì, mà hãy suy ngẫm xem mình muốn trở thành ai trong một năm tới. Và sau đó, bắt tay vào làm những gì cần thiết để biến điều đó thành hiện thực.

Vậy còn loại nuối tiếc tiếp theo thì sao?

Chắc chắn bạn sẽ thấy quen thuộc. Tôi cũng vậy.

Bạn có sợ đọc tiếp không?

Đừng sợ. Hãy dũng cảm lên…

2) Nuối Tiếc Vì Không Dám Táo Bạo

Những nuối tiếc kiểu này thường vang lên trong đầu như một tiếng thở dài: “Giá như mình dám mạo hiểm hơn…”

Đó là những cơ hội đã vuột khỏi tầm tay. Những lần ta do dự, không dám bước tới. Những khoảnh khắc đáng lẽ có thể thay đổi cuộc đời, nhưng ta lại chọn sự an toàn. Dan nhận thấy kiểu nuối tiếc này phổ biến nhất trong chuyện tình cảm và sự nghiệp. Ta không dám thổ lộ với người mình thích. Ta bỏ lỡ một cơ hội việc làm tốt hơn. Ta có giấc mơ khởi nghiệp nhưng không đủ dũng khí để thực hiện.

Người xưa nói không sai: “Chúng ta thường hối tiếc nhất về những điều mình chưa từng làm.”

Trong cuốn Sức Mạnh Của Nuối Tiếc, có một nghiên cứu của Gilovich và Medvec chỉ ra rằng:

"Những nuối tiếc vì không hành động có xu hướng kéo dài hơn so với những nuối tiếc vì đã hành động sai lầm."

Một khảo sát lớn ở Mỹ cũng cho thấy, số người hối tiếc vì đã không làm gì nhiều gần gấp đôi so với những người hối tiếc vì đã làm sai điều gì đó.

Làm một việc sai trái có thể khiến ta khó chịu, nhưng ít ra, ta biết rõ giới hạn của sai lầm đó. Còn những nuối tiếc vì không làm gì thì vô tận. Nó giống như một vòng lặp không bao giờ khép lại, một câu hỏi "Điều gì sẽ xảy ra nếu...?" cứ mãi dằn vặt ta.

Bản chất của những nuối tiếc này chính là ta đã đánh mất cơ hội để trưởng thành, để trở thành phiên bản chân thật nhất của chính mình. Ta chọn an toàn và chấp nhận một cuộc sống kém rực rỡ hơn.

Trong Sức Mạnh Của Nuối Tiếc, có một câu chuyện ám ảnh:

"Nhiều người từ khắp nơi trên thế giới khi kể về nuối tiếc lớn nhất đời mình, họ đều dùng cùng một câu: 'Không sống đúng với con người thật của mình.'"

Bài học ở đây thì đã quá rõ ràng rồi: Hãy dám làm.
Hãy khởi nghiệp. Hãy tỏ tình. Hãy thử sức với điều mà bạn luôn khao khát.

Đừng đùa với kiểu nuối tiếc này. Bonnie Ware, một y tá từng chăm sóc những bệnh nhân hấp hối, đã ghi lại những nuối tiếc cuối đời của họ. Và nuối tiếc lớn nhất chính là:

"Tôi ước gì mình đã sống đúng với con người mình, thay vì làm theo kỳ vọng của người khác."

Nghe có đáng sợ không? Nếu có thì tốt. Giờ thì đừng chần chừ nữa—hãy viết cuốn tiểu thuyết đó đi.

Bạn vẫn đang tiếp tục đọc à? Tuyệt. Vậy thì hãy làm điều mình thực sự muốn làm.

Nhưng quan trọng hơn thế, hãy làm điều đúng đắn…

3) Nuối Tiếc Vì Đạo Đức

Bạn biết cảm giác này mà. Những lúc bạn cư xử tệ bạc, làm trái quy tắc, nói dối, phản bội niềm tin của ai đó.

Những nuối tiếc kiểu này vang lên như tiếng lương tâm cắn rứt: “Giá như mình đã làm điều đúng đắn…”

Dan nhận thấy kiểu nuối tiếc này thường liên quan đến việc gây tổn thương cho người khác, điển hình là bắt nạt. Xếp ngay sau đó là những hành vi gian dối, bao gồm cả ngoại tình.

Mặc dù những nuối tiếc đạo đức chỉ chiếm khoảng 10% trong tổng số các nuối tiếc lớn, nhưng chúng lại thường là những nỗi đau day dứt nhất.

Vậy bài học ở đây là gì? Hãy làm điều đúng đắn.

Hãy đưa ra những quyết định mà sau này bạn có thể tự hào, dù lựa chọn khác có hấp dẫn đến mức nào đi chăng nữa.

Những nuối tiếc kiểu này giống như một nhà tù tinh thần. Tin tốt là: Bạn có thể được tha thứ.

Vẫn còn thời gian để sửa chữa.

4) Nuối Tiếc Vì Đánh Mất Kết Nối

Những tình bạn ta đã để phai nhạt. Những mối quan hệ ta chưa bao giờ cho chúng cơ hội nảy nở.

Đây là kiểu nuối tiếc phổ biến nhất trong bốn loại nuối tiếc lớn. Nó thường cất lên trong tâm trí như một tiếng thì thầm day dứt: “Giá như mình đã chủ động hơn…”

Tôi đã từng nhắc đến Nghiên Cứu Grant nhiều lần. Đây là công trình nghiên cứu kéo dài hàng chục năm của Harvard, theo dõi một nhóm đàn ông từ tuổi 20 cho đến khi họ già đi để tìm hiểu điều gì thực sự làm nên một cuộc đời hạnh phúc. Dan trích dẫn một đoạn tổng kết của nghiên cứu này:

"Các mối quan hệ thân thiết, hơn cả tiền bạc hay danh vọng, chính là yếu tố giúp con người hạnh phúc suốt cuộc đời… Chúng giúp ta chống lại những nỗi muộn phiền, làm chậm quá trình suy giảm thể chất và tinh thần, và dự đoán chính xác một cuộc đời dài lâu, viên mãn hơn cả địa vị xã hội, IQ hay thậm chí là gen di truyền."

Và nếu điều đó chưa đủ để khiến bạn suy nghĩ, hãy nhớ lại nghiên cứu về những nuối tiếc cuối đời.

"Tôi ước gì mình đã giữ liên lạc với bạn bè"—đây chính là điều tiếc nuối lớn thứ tư mà con người mang theo xuống mồ.

Ban đầu, nối lại một mối quan hệ không khó. Nhưng nếu ta chần chừ quá lâu, mọi thứ sẽ dần phai nhạt. Người ta bước tiếp. Và rồi một ngày, họ không còn nữa. (Các nhà nghiên cứu cũng phát hiện rằng, việc ai đó qua đời sẽ làm giảm đáng kể khả năng họ trả lời tin nhắn của bạn.)

Nếu bạn không chủ động, có thể sẽ chẳng bao giờ có cơ hội nào khác. Và khi ấy, ta chỉ còn lại một nỗi tiếc nuối không thể cứu vãn.

Điều này thật đau lòng. Và cũng thật đáng sợ.

Khoan đã… tôi cần nhắn tin cho vài người bạn.

Được rồi, tôi quay lại rồi. Chúng ta đang nói đến đâu nhỉ? À, đúng rồi—nuối tiếc vì đánh mất kết nối.

Bài học ở đây quá rõ ràng: Hãy liên lạc với họ. Ngay bây giờ.

Tại sao bạn vẫn còn đọc bài này? Để sau cũng được. Còn bây giờ, hãy làm điều thực sự quan trọng.

Gọi cho người đó đi. Bạn sẽ cảm thấy tốt hơn. Họ cũng vậy. Và tôi cũng vậy.

Vậy là ta đã điểm qua bốn kiểu nuối tiếc lớn, và biết cách tránh chúng. Nhưng còn những nuối tiếc mà ta đã có thì sao?

Có những nỗi đau mà ta nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ vượt qua được—tình bạn đã đánh mất, sai lầm về đạo đức, hay sự ra đi của những người quan trọng…

Làm sao để đối mặt với chúng?

Bạn Sẽ Làm Gì Với Nuối Tiếc Của Mình?

Trước tiên, liệu bạn có thể sửa chữa những gì đã gây ra sự nuối tiếc không? Bạn có thể tìm cách bù đắp, hàn gắn hay nói một lời xin lỗi chăng? Nếu có, đừng tiếp tục chìm đắm trong vòng xoáy hối hận bất tận, hãy hành động ngay. Như Dan nói, đôi khi ta hoàn toàn có thể nhấn Control + Z trên bàn phím cuộc đời mình.

Nhưng có những điều đã thuộc về quá khứ, và không gì có thể thay đổi được nữa. Dù tiếc nuối hay không, tôi cũng sẽ không bao giờ đi thi lại SAT đâu. Khi rơi vào hoàn cảnh này, có ba bước để đối diện với nuối tiếc: giãi bày, thay đổi góc nhìn, và rút ra bài học.

1) Giãi Bày

Dan gọi đây là "trải nghiệm lại để giải tỏa". Hãy mở lòng với một người bạn tin tưởng.

Trong Sức Mạnh Của Nuối Tiếc, có một nghiên cứu chỉ ra rằng:

"Sự giãi bày bản thân có liên quan đến việc giảm huyết áp, cải thiện kết quả học tập, tăng khả năng đối diện với khó khăn, và nhiều lợi ích khác. Tamir và Mitchell thậm chí còn cho rằng loài người có một bản năng tự nhiên muốn chia sẻ suy nghĩ của mình với người khác."

Nếu nói ra quá khó khăn, viết cũng có thể mang lại điều kỳ diệu. Hãy mở máy tính lên và viết trong 15 phút mỗi ngày, liên tục trong 4 ngày. Chỉ nghĩ về nó thôi có thể khiến bạn mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn của sự dằn vặt. Nhưng khi đặt những suy nghĩ đó lên trang giấy, bạn sẽ tìm thấy sự sáng tỏ. Tin tôi đi, hiệu quả của phương pháp này còn vượt xa những gì ta có thể tưởng tượng.

2) Thay Đổi Góc Nhìn

Cách tốt nhất để làm điều này chính là tự bao dung. Hãy tha thứ cho bản thân. Hãy chấp nhận rằng bạn cũng chỉ là một con người—và con người thì ai cũng mắc sai lầm.

3) Rút Ra Bài Học

Bạn đã nói về nỗi nuối tiếc của mình, hoặc đã viết ra nó. Bạn đã tự tha thứ cho bản thân. Bây giờ, hãy tạo khoảng cách với nó. Hãy nhìn lại từ một góc độ rộng lớn hơn. Mười năm nữa, liệu điều này còn quan trọng không?

Và sau đó, hãy tìm ra bài học. Bạn có thể học được điều gì từ nó? Hãy chuyển từ suy nghĩ "Giá như..." sang "Ít nhất thì...". Hãy tìm kiếm ý nghĩa trong nỗi đau.

(Nếu nghĩ theo một góc nhìn hài hước, thì kẻ đã giết cha mẹ của Batman, xét về lâu dài, lại vô tình góp phần giúp Gotham City có một siêu anh hùng.)

Nghiêm túc mà nói, hãy tìm mặt tích cực trong mọi chuyện. Dan từng hối tiếc vì đã theo học trường luật—nhưng cũng chính tại đó, anh đã gặp người vợ tuyệt vời của mình. Có thể bạn hối tiếc vì một cuộc hôn nhân đổ vỡ—nhưng chính nó đã cho bạn những đứa con đáng yêu.

Giờ hãy tưởng tượng giọng nói của Morgan Freeman vang lên:

"Vậy, bài học rút ra là gì?"

Tóm Lại

Vậy, làm sao để đối diện với nuối tiếc?

Trước tiên, hãy nhớ rằng nuối tiếc không phải là điều xấu. Đó chính là một bài học mà bạn cần biến thành hành động để trở nên tốt hơn.

  • Nuối tiếc vì nền tảng yếu kém: Tránh điều này bằng cách làm việc chăm chỉ ngay từ bây giờ.
  • Nuối tiếc vì không dám táo bạo: Đừng né tránh rủi ro, hãy thử sức!
  • Nuối tiếc vì đạo đức: Chỉ có một cách—hãy làm điều đúng đắn.
  • Nuối tiếc vì mất kết nối: Nhắn tin ngay.

Làm sao để đối diện với nuối tiếc? Nếu có thể sửa chữa, hãy làm ngay. Nếu không thể, hãy giãi bày, thay đổi góc nhìn, và rút ra bài học.

Dan là một người rất sâu sắc. Anh nhận ra rằng nếu ta lật ngược những nuối tiếc lớn nhất, ta có thể hiểu rõ điều gì thực sự quan trọng với mình:

  • Nuối tiếc vì nền tảng yếu kém nghĩa là ta coi trọng sự ổn định.
  • Nuối tiếc vì không dám táo bạo nghĩa là ta khao khát sự phát triển.
  • Nuối tiếc vì đạo đức nghĩa là ta trân trọng sự lương thiện.
  • Nuối tiếc vì mất kết nối nghĩa là ta đặt tình yêu thương lên hàng đầu.

Nhưng có một rủi ro khi sống chỉ để tránh nuối tiếc: Ta có thể trở nên quá thận trọng mà bỏ lỡ những cơ hội quý giá. Và nếu ta quá cầu toàn, ta sẽ tự biến mình thành một kẻ khổ sở. (Hãy tưởng tượng việc đi mua quà sinh nhật cho Martha Stewart khó khăn đến mức nào mà xem.)

Hãy nỗ lực để tránh những nuối tiếc lớn nhất—về sự ổn định, sự phát triển, lòng tốt, và tình yêu—bởi vì chúng thực sự quan trọng. Nhưng với những thứ nhỏ nhặt hơn, đừng quá căng thẳng. Lỡ mất một đợt giảm giá Black Friday ư? Bạn sẽ sống sót thôi. Đừng tự làm khổ mình. Điều thực sự tạo nên một cuộc sống ý nghĩa chính là bốn giá trị cốt lõi đó.

Dan nói:

"Nuối tiếc khiến tôi trở nên con người hơn. Nuối tiếc giúp tôi trưởng thành. Nuối tiếc mang đến cho tôi hy vọng."

Hãy nhìn nuối tiếc không phải như một nỗi ám ảnh, mà như một người thầy, một ngọn đèn chỉ lối, một cơ hội để thay đổi cuộc đời mình.

Đại dịch đã khiến tất cả chúng ta nuối tiếc—những khoảng thời gian đã mất, những cơ hội bị bỏ lỡ, những mối quan hệ dần xa.

Giờ chính là lúc để sửa chữa.

Hãy áp dụng những gì Dan chia sẻ.

Bạn sẽ không phải hối tiếc đâu. 

Nguồn: This Is How To Overcome Regret: 5 Secrets From Research | Bakadesuyo

menu
menu