Ham muốn tình dục thái quá

ham-muon-tinh-duc-thai-qua

Trong tâm lý học, sự ham muốn tình dục thái quá, thường không phải vì khao khát khoái lạc, ..

Trong tâm lý học, sự ham muốn tình dục thái quá, thường không phải vì khao khát khoái lạc, mà là một cách để xoa dịu hệ thần kinh đã quen sống trong thiếu vắng cảm xúc, nơi mà sự gần gũi thể xác trở thành phương thức duy nhất để cảm thấy mình được nhìn thấy, dù chỉ trong thoáng chốc.

Mẫu hành vi này thường bắt đầu từ khi những nhu cầu cảm xúc bị bỏ quên, khi sự an ủi không đến từ ai cả, và người ta buộc phải tự mình tạo ra cảm giác dễ chịu. Và rồi cơ thể phải thích nghi. Nó học cách tìm kiếm sự xoa dịu ở bất cứ đâu có thể, không phải vì sai trái, mà chỉ vì nó quá đơn độc.

Cơn khát khao mãnh liệt ấy không phải là sự hỏng hóc. Đó là một hệ thần kinh bị nhào nặn bởi những trải nghiệm không thể đoán trước, và một nhu cầu sâu thẳm chưa từng được đáp ứng, được cảm nhận điều gì đó thật sự.

Vấn đề không nằm ở hành vi ấy, mà ở chỗ nó thay thế cho điều gì. Khi sự ham muốn thể xác trở thành cách duy nhất để xoa dịu nỗi khó chịu, những cảm xúc thật bên trong sẽ chẳng bao giờ được giải tỏa. Hệ thần kinh sẽ gắn cảm giác được giải thoát với sự vội vã,
chứ không phải với cảm giác an toàn. Và dù đôi khi nó mang đến chút bình yên chớp nhoáng, nó cũng để lại đằng sau là bối rối, là sự tách rời, hoặc nỗi xấu hổ mơ hồ.

Lâu dần, cơ thể không còn tin vào sự bình yên, mà chỉ biết đuổi theo lối thoát.

Quá trình chữa lành bắt đầu từ sự chậm rãi từ câu hỏi: “Giờ này mình thật sự đang cảm thấy gì?” và cho phép câu trả lời tồn tại, mà không phán xét.

Đó là học cách dừng lại trước khi phản ứng, để lắng nghe cơ thể thật sự cần gì: một sự vỗ về, một điểm tựa, một sự hiện diện dịu dàng. Là thay thế sự vội vã bằng sự tỉnh thức.

Rồi theo thời gian, hệ thần kinh sẽ học lại cách tìm kiếm sự an toàn trong những kết nối không gấp gáp, và trong những khoảng lặng không còn mang dáng dấp hình phạt.

Trong hành trình ấy, có cả nỗi buồn. Buồn cho những tháng ngày mà đây là cách duy nhất để thấy mình ổn. Buồn cho những lần phải đánh đổi sự sáng rõ để đổi lấy một chút khuây khỏa. Buồn cho những phần trong bạn chỉ đơn giản là muốn cảm thấy dễ chịu, dù chỉ một giây ngắn ngủi. Điều đó không phải là thất bại. Đó là bản năng sinh tồn.

Và hãy nhớ, không phải cơn bão nào cũng là tín hiệu để bỏ chạy. Đôi khi, sự chữa lành bắt đầu từ việc bạn ở lại, và nhìn bầu trời dần quang đãng.

Nếu bạn thấy mình trong những dòng này, hãy ở lại với chúng tôi. Chúng tôi đang xây dựng một không gian nơi những nỗi đau âm thầm được gọi tên, những mô thức cảm xúc được tháo gỡ, và hành trình chữa lành không còn quá cô đơn.

Một nơi đủ dịu dàng để nói rằng: “Chúng tôi nhìn thấy bạn.” Và thật lòng như vậy.

Image: Getty Images

Video gốc: https://www.tiktok.com/@mentohood/video/7497792271329365290

menu
menu