Hãy Thôi Mong Chờ Sự Thay Đổi Ở Người Khác
“Một ngày nào đó họ sẽ chấp nhận tôi… Một ngày nào đó họ sẽ thay đổi...Một ngày nào đó mọi chuyện sẽ khác…” Nhưng rồi chẳng có gì khác cả.
Căn phòng vẫn chìm trong lặng im trong lúc cả hai chúng tôi nhìn lên trần nhà. Những dòng suy nghĩ: “Tại sao mọi chuyện lại thành thế này? Làm sao có thể thay đổi nó đây?” cứ thế lảng vảng trong đầu tôi. Sau một năm bên nhau, tôi nhận ra mối quan hệ của tôi và bạn trai đang ngày càng xuống dốc. Rạn nứt trong tình cảm đang ngày càng nghiêm trọng. Dù tôi có cố tới bên anh ấy thì anh ấy chỉ quay lưng lại với tôi. Cứ thế những ý nghĩ cứ hành hạ tôi, cố gắng tìm cách để cứu vãn mối quan hệ đó. Tôi quyết định kiên trì và tự nhủ: “Chỉ cần đợi thêm một chút nữa… mọi thứ sẽ ổn thôi. Rồi hẳn sẽ có những chuyển biến.”
Thế rồi chúng tôi quen với sự im lặng, những cuộc trò chuyện ngắn ngủi mà anh ấy chỉ đáp lại bằng một hai từ. Tôi hỏi anh ấy về công việc, cuộc sống hay sinh hoạt thường nhật và anh nhún vai rồi quay ra ghế sofa uống bia. Tôi thậm chí còn cố gắng hơn, tìm hiểu những đồng nghiệp của anh xem có chuyện gì ở công sở không.
“Anh và sếp có chuyện gì à?”
“Không có gì…” anh ấy sẽ đáp lại một cách thờ ơ.
Tôi chỉ mong mỏi có được chút sự kết nối dù là nhỏ nhoi. Nhưng tôi và anh ấy như hai hành tinh xa lạ vậy. Anh ấy cứ lạnh nhạt và khoảng cách giữa chúng tôi là quá lớn. Tôi đã nhiều lần nói về những cảm xúc và nỗi lo lắng của mình nhưng rồi mọi thứ lại đâu vào đấy. Liệu tôi có thể duy trì mối quan hệ này không đây? Tôi cứ chờ đợi một sự thay đổi dù là nhỏ nhất. Tôi muốn mọi thứ tốt hơn. Tôi thực sự mong một trong hai có đủ can đảm để kết thúc tình trạng này. Nhưng tôi chỉ là kẻ cố bám vào cái ý tưởng ngây thơ về “một ngày nào đó.”
Một ngày nào đó anh ấy sẽ thức tỉnh và nhận ra tình cảm của tôi.
Một ngày nào đó anh ấy sẽ lắng nghe tôi.
Một ngày nào đó tôi sẽ vượt qua rào cản này.
Một ngày nào đó anh ấy sẽ… thay đổi.
Nhưng ngày ấy chẳng bao giờ đến.
Khi chúng ta chỉ đang nói chuyện với những cái xác không hồn (We drag our dead on leashes)
Tôi đã quyết tâm hàn gắn mối quan hệ này bằng mọi giá. Nhưng rồi, thời gian qua đi, tôi nhận ra mình đang từ từ kiệt sức. Sự im lặng giống như là một cuộc tra tấn và tôi không thể thoát khỏi mối quan hệ sai lầm ấy. Dù tôi có nấu ăn cho anh ấy, tôi chăm chút nhan sắc hay tổ chức tiệc tùng, chuyện của chúng tôi cũng chỉ như dẫn theo một con zombie chẳng có chút thiện chí nào trong việc gây dựng một quan hệ tốt đẹp.
Cay đắng dâng trào trong tôi, và tôi trở nên ức chế. Có lẽ anh ấy không thích bạn gái kiểu “nữ công gia chánh”, nên tôi đã đi chơi với bạn bè nhiều hơn. Tôi để mặc anh ấy như là một cái gạch đầu dòng trong câu chuyện đời tôi, nhưng anh cũng chẳng bận tâm. Mối quan hệ nào cũng có lỗi của cả hai, và rõ ràng tôi cũng có một phần trách nhiệm, nhưng khi mà không có sự nhạy cảm, giao tiếp hay kết nối, chuyện của chúng tôi rồi sẽ chẳng đi đến đâu dù tôi có cố gắng làm gì chăng nữa.
Và đó cũng là vấn đề với rất nhiều mối quan hệ của chúng ta ngày nay. Chúng ta không nhìn thấy những dấu hiệu cảnh báo cho tới khi chúng nuốt trọn lấy và làm ta ngạt thở.
Ngay từ lần đầu chúng tôi gặp gỡ, đầy rẫy những dấu hiệu cảnh báo đã xuất hiện. Tôi trả tiền cho mọi buổi xem phim, ăn uống và hẹn hò vì anh ấy không chịu làm việc. Không sao, anh ấy sẽ khác thôi. Anh ấy không chịu nói chuyện, nhưng biết đâu bên trong anh ấy là một thế giới nội tâm phong phú? Không sao, anh ấy sẽ khác thôi. Chỉ cần cho anh ấy thời gian, anh ấy sẽ cởi mở hơn và những rào cản sẽ không còn. Anh ấy sẽ khác thôi.
Chắc phải có cả một cái xe tải va vào đầu thì tôi mới có thể thức tỉnh khỏi sự u mê này.
Hẳn sau khi suýt đánh mất tôi anh ta sẽ nhận ra cuộc sống quý giá thế nào và chúng tôi may mắn thế nào khi tìm thấy nhau? Nhưng không, anh ấy chẳng hề bận tâm.
Còn tôi thì đã thay đổi thực sự.
Tôi nhận ra rằng chỉ tôi có thể quyết định hạnh phúc và những mối quan hệ tương lai của mình. Tôi dừng ngay việc mong chờ, hy vọng, ước ao, cầu nguyện. Đôi khi chúng ta sẽ nghĩ rằng Chúa đã nhẫn tâm khi không đáp lại những lời khẩn cầu của mình. Chúng ta nghĩ Người đang phớt lờ mình. Nhưng thường khi chúng ta nghĩ một lời khẩn cầu không được hồi đáp, thực ra chỉ là ta không muốn nghe câu trả lời. Lạy Chúa, xin hãy hàn gắn mối quan hệ này. Thật may, dù sự thật mất lòng nhưng câu trả lời là “Không.”
Chẳng ai muốn những ước mong chân thành bị từ chối. Đối với tôi, tôi muốn biết lý do.
Tại sao họ không tuyển tôi?
Họ không thích tôi ư? Phải có cách nào đó để thay đổi quan điểm của họ chứ?
Đôi khi “không” là câu trả lời cuối cùng - và chỉ có vậy thôi. Bạn trai của tôi có yêu tôi không? Không. Liệu có bằng một cách thần kỳ nào đó anh ta trở nên đầy hoài bão, quyết tâm và nói chuyện với tôi nhiều hơn? Không. Một khi tôi nhận ra điều này và thôi bận tâm về mối quan hệ đang chết dần chết mòn, tôi nhận ra những nhu cầu thực sự của mình. Tôi nhận thấy những sai lầm của mình. Tôi nhầm tưởng hạnh phúc của mình phụ thuộc vào một mối quan hệ trong khi đang đánh mất chính mình. Tôi là bạn gái anh ta, nhưng tôi không còn là tôi. Cả hai chúng tôi chỉ bộc lộ ra những điểm xấu nhất của mình trong khi không có sự tôn trọng và thấu hiểu lẫn nhau. Đó không phải cuộc sống hay tình yêu mơ ước của tôi và đó cũng không phải người mà tôi muốn trở thành. Khi thực tế ấy hiện rõ trước mắt, tôi đã nhận ra một điều.
Tôi có thể thay đổi nó.
Từ bỏ không phải là thất bại
Cái ngày mà tôi nói lời chia tay với bạn trai cũng chỉ xảy ra như bao lần nói chuyện trước. Tất cả những gì anh ta nói là:
“Okay.”
Chỉ đơn giản là “okay.”
Tuy vậy tôi lại cảm thấy mình thật thất bại. Tôi thậm chí chẳng đáng để anh ta níu kéo. Tôi cảm thấy mình không đáng được yêu thương. Nhưng việc tôi thức tỉnh, chia tay và kết thúc chuyện tình sai lầm đó đã giúp tôi trở nên mạnh mẽ, thất bại đó thực ra lại là một chiến thắng.
Trong các mối quan hệ, dù là bạn bè hay người yêu, hãy tự hỏi bản thân rằng: Nếu không có gì thay đổi, liệu công việc/ tình yêu/ tình bạn này có được lâu dài? Nếu đáp án là “không” thì bạn chỉ đơn giản đang chờ đợi một phép màu xa vời. Thay vào đó, hãy chấp nhận sự thật và can đảm thay đổi tình hình.
Tôi biết những người có bố hoặc bạn trai gia trưởng. Họ chỉ mong một ngày nào đó tỉnh dậy và thấy bố hay bạn trai mình thay đổi. Nhưng như vậy chỉ là tự lừa dối bản thân. Họ đã như vậy và vẫn sẽ như vậy. Tôi cũng biết một số chúng ta mơ về một vị sếp bỗng “giác ngộ” và khen ngợi rồi tăng lương cho bạn. Nhưng thực tế thì sếp chẳng đánh giá cao bạn. Có lẽ bạn đang chịu đựng một công việc nhàm chán, để mất hàng giờ đồng hồ mà bạn không bao giờ lấy lại được. Hãy chấp nhận rằng có những tình thế không thay đổi được. Và có những người sẽ chẳng bao giờ thay đổi.
Khi bạn tốn công vào những người hay những mối quan hệ mà bạn nghĩ bạn có thể thay đổi nó, thường đó chỉ là nỗ lực từ một phía. Thay vào đó, hãy dành tình yêu và năng lượng vào nơi nào bạn được đền đáp lại. Sự thực là, khi bạn yêu một người bởi chính con người họ - yêu cả những khiếm khuyết của họ - bạn sẽ giải thoát mình khỏi mong muốn thay đổi họ. Bạn sẽ ngừng cố gắng làm họ tốt hơn, và bạn sẽ không phải chịu đựng những thói quen xấu.
Và khi bạn không còn phải bận rộn cố gắng và mong chờ mọi thứ thay đổi, bạn thậm chí sẽ yêu thương những người xung quanh một cách tốt hơn.
----------
Tác giả: Kayt Molina
Link bài gốc: Stop Waiting For People To Change
Dịch giả: Nguyễn Hoàng Phương - ToMo: Learn Something New