Làm thế nào để hôn nhân của bạn trở nên tuyệt vời: 6 bí mật từ một luật sư chuyên xử lý ly hôn hàng đầu
Thật ra, tôi nói dối đấy. Đây không phải là một bài “hướng dẫn cách làm”.
Trời ơi, trên mạng có cả đống bài kiểu “hướng dẫn giữ lửa hôn nhân”, đọc đến phát mệt. (Bản thân tôi cũng đã viết không ít bài như vậy.) Vậy nên, lần này ta hãy thử thay đổi một chút, được chứ?
Đây là bài “hướng dẫn cách KHÔNG làm”.
Không làm những điều sẽ phá hủy một mối quan hệ, một cuộc hôn nhân, và cả hạnh phúc của bạn. Tôi vốn thích tìm hiểu các nghiên cứu học thuật, nhưng tôi cũng tin rằng ta có thể học được rất nhiều từ những chuyên gia thực tế. Tôi từng trò chuyện với các nhà đàm phán con tin của FBI để học cách giảm tiền cước truyền hình cáp, nói chuyện với lính đặc nhiệm Hải quân SEAL để tìm hiểu về sự kiên cường, và lắng nghe chuyên gia gỡ bom chia sẻ bí quyết giữ bình tĩnh khi căng thẳng lên đến đỉnh điểm.
Vậy một luật sư chuyên xử lý ly hôn có thể cho ta biết điều gì để không bao giờ phải đặt chân vào văn phòng của anh ta? Rất nhiều điều, thực sự là vậy.
James Sexton đã xử lý hơn 1.000 vụ ly hôn. Anh ấy không khẳng định mình biết cách làm cho một cuộc hôn nhân bền vững… nhưng anh ấy chắc chắn biết điều gì sẽ khiến nó sụp đổ.
“Tôi đã tận mắt chứng kiến vô số cuộc hôn nhân tan vỡ, hoặc ngay từ đầu đã không có cơ hội tồn tại. Hai mươi năm qua, tôi đã lắng nghe và chứng kiến những câu chuyện riêng tư đến tận cùng, từ những người chuẩn bị trở thành ‘người cũ’ của nhau, hay thậm chí cả những mối quan hệ không hôn thú nhưng ràng buộc bởi con cái. Tất cả những điều đó dần biến thành một dạng trí tuệ nào đó.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Cuốn sách của anh ấy có tựa đề “If You’re in My Office, It’s Already Too Late” (Nếu Bạn Đang Ở Văn Phòng Của Tôi, Thì Đã Quá Muộn). Ly hôn là một trong những điều có thể để lại vết sẹo vĩnh viễn lên hạnh phúc của một người, vậy nên hãy để James dẫn ta đi một vòng qua “địa ngục” này, để ta không bao giờ phải dừng chân tại đó.
Học hỏi từ những người thành công rất tốt, nhưng đôi khi, ta lại học được nhiều hơn từ những người đã thất bại—để tránh giẫm lên vết xe đổ của họ.
Đã đến lúc những câu chuyện không hạnh phúc giúp chúng ta hạnh phúc hơn.
Hãy Thử Định Nghĩa “Một Cuộc Hôn Nhân Hạnh Phúc”
Thử đi nào – tôi thách bạn đấy. Nhưng không được trả lời bằng mấy câu chung chung kiểu “vợ chồng phải yêu thương nhau” nhé.
Không dễ chút nào, đúng không? Thành thật mà nói, đây còn không phải một câu hỏi công bằng, bởi mỗi người sẽ có một câu trả lời khác nhau. Thậm chí, ngay chính bạn cũng sẽ có những định nghĩa khác nhau về hôn nhân qua từng giai đoạn: trước khi có con, sau khi có con, khi về hưu…
Nhưng hiếm khi chúng ta tự hỏi bản thân điều này. Và càng hiếm hơn nữa khi ta thực sự thảo luận nó với bạn đời. Vậy thì có hợp lý không khi ta đặt hạnh phúc của mình vào một mục tiêu mà chính ta cũng không rõ hình hài nó ra sao?
“Nếu bạn đã từng suy nghĩ nghiêm túc về ý nghĩa của hôn nhân, thì chúc mừng, bạn khác biệt so với rất nhiều khách hàng của tôi… Cụ thể thì vai trò của bạn trong cuộc đời người kia là gì? Và họ đóng vai trò gì trong cuộc đời bạn? Bạn nhận lại được gì khi chọn gắn bó với họ? Công việc của một người bạn đời thực sự là gì?”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Đây chính là vấn đề lớn. James nói rằng có đúng hai lý do khiến hôn nhân thất bại:
“Tôi đã chứng kiến hết lần này đến lần khác rằng hôn nhân và các mối quan hệ bền chặt thất bại vì hai lý do cốt lõi:
- Bạn không biết mình muốn gì.
- Bạn không thể diễn đạt được điều mình muốn.
Hết chuyện.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Vậy đối với bạn, thế nào là một cuộc hôn nhân hạnh phúc? Nó đòi hỏi những trách nhiệm gì? Bạn có quyền mong đợi điều gì và không có quyền mong đợi điều gì? Và quan trọng nhất: vợ/chồng bạn có chung suy nghĩ với bạn không?
Sự thật là, đến cuối cùng, ai rồi cũng phải tự tìm câu trả lời cho những câu hỏi này…
Nhưng thật không may, hầu hết họ chỉ làm vậy khi đã ngồi trong văn phòng của James.
“Thật lạ—mà cũng thật buồn—khi lần đầu tiên nhiều người tự hỏi bản thân những điều này lại là lúc họ đang ngồi trong văn phòng của tôi, trong quá trình chôn vùi một tương lai mà lẽ ra họ có thể có. Đây chẳng phải là những điều mà người đã kết hôn nên suy nghĩ và trao đổi thường xuyên sao? Một cách cá nhân, và nhất là cùng nhau? Chỉ đơn giản bằng việc nói chuyện với tôi—một cách thẳng thắn, rõ ràng và đôi khi tàn nhẫn—các khách hàng của tôi mới thực sự hiểu được họ định nghĩa thế nào là ‘thành công’, ‘hạnh phúc’, hay ‘ổn định’, có khi là lần đầu tiên trong đời.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Vậy nên, hãy dành thời gian để tự hỏi mình những điều đó. Và hãy hỏi người bạn đời của bạn.
Bởi nếu không, có thể một ngày nào đó, người đặt câu hỏi cho bạn lại là James.
Photo: mentatdgt, Edward Olive | Canva
Thành Thật Tuyệt Đối Với Người Bạn Đời Của Mình
Nghe có vẻ sáo rỗng, đúng không? “Hãy thành thật với bạn đời.” Ai mà chẳng biết điều đó. Nhưng chúng ta sẽ không chỉ dừng lại ở sự thành thật lịch sự, nhẹ nhàng. Chúng ta sẽ đi xa hơn – đến cấp độ của sự thật trần trụi, gai góc, thậm chí là khó nghe đến mức khiến bạn phải nhăn mặt.
Là những điều mà chỉ nghĩ đến việc nói ra thôi cũng đã khiến bạn chùn bước.
Chúng ta thường cho rằng có những thứ hiển nhiên, không cần phải nói. Nhưng thật ra, đó chỉ là cái cớ để tránh những cuộc trò chuyện khó xử, để né tránh việc phải bộc lộ những mong muốn mà ta sợ hãi. Thế nhưng, trớ trêu thay, ta vẫn mong người kia hiểu được điều ta không hề nói ra. Và nếu họ không hiểu, ta cảm thấy bị tổn thương, thất vọng, thậm chí trách móc họ vì một điều mà chính ta chưa bao giờ thực sự bày tỏ.
Lần cuối cùng tôi kiểm tra thì, những bản hợp đồng mà chỉ có một người ký đều không có giá trị pháp lý. Và hôn nhân cũng vậy.
“Anh ấy/em ấy phải tự biết chứ!”
James Sexton đã nghe không biết bao nhiêu lời phàn nàn về vợ/chồng từ những người chuẩn bị ly hôn. Nhưng khi anh hỏi, “Bạn đã từng nói điều đó với họ chưa?” thì câu trả lời phổ biến nhất luôn là:
“Họ lẽ ra phải tự biết.”
Nhưng sự thật là: Người ta không thể nghe thấy những điều bạn không nói.
“Không ai – kể cả những cặp đôi hạnh phúc nhất, hay những người có thính giác siêu nhạy – có thể nghe được những điều mà đối phương không nói ra. Khi nhìn vào một cuộc hôn nhân đang trên bờ vực sụp đổ, chúng ta dễ dàng nhận xét: ‘Tất nhiên họ phải chia tay thôi, họ đâu còn giao tiếp với nhau nữa.’ Nhưng thử lật lại vấn đề mà xem: Chính vì họ không còn giao tiếp hiệu quả nên cuộc hôn nhân mới dần rạn nứt.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Nếu bạn không nói ra, họ sẽ không thể hiểu. Nếu họ không hiểu, vấn đề không bao giờ được giải quyết. Bạn cứ giữ bực dọc trong lòng, để rồi sự bất mãn ngày một lớn dần. Và rồi, đến một ngày, hai người sẽ tranh cãi nảy lửa về một chuyện hoàn toàn chẳng liên quan – vì thật ra, cơn giận ấy không chỉ nằm ở điều đang được nói đến, mà là ở tất cả những điều không bao giờ được nói ra.
Hãy giao tiếp sớm, giao tiếp thường xuyên.
Hãy nói ra, ngay cả khi điều đó khiến bạn khó chịu. Đặc biệt là khi điều đó khiến bạn khó chịu. Vì những nỗi niềm bị chôn giấu luôn tích lũy theo thời gian – và chúng có thể bùng nổ theo cách mà bạn không thể ngờ tới.
Bạn sẽ không bao giờ lơ là tài khoản ngân hàng của mình trong suốt một tháng trời, đúng không? Vậy thì cũng đừng lơ là tình trạng của mối quan hệ.
Hãy xử lý vết nứt nhỏ trước khi nó trở thành một vết nứt lớn không thể hàn gắn.
“Sớm hay muộn, mọi thứ đều sẽ lộ ra… Chúng ta cố gắng che giấu, cố gắng giữ gìn, nhưng chính sự tránh né đó lại khiến mọi thứ vỡ tan. Chúng ta sợ làm tổn thương người bạn đời bằng một cuộc trò chuyện khó khăn, nhưng chính sự im lặng ấy lại tạo ra một vấn đề còn lớn hơn – một vấn đề không bao giờ được giải quyết, và rồi nó dẫn đến những hệ lụy không thể cứu vãn.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Vậy nên, hãy chia sẻ bài viết này với bạn đời của bạn. Và khi một vấn đề nào đó xuất hiện, hãy nói: “Chúng ta có thể có một khoảnh khắc thành thật tuyệt đối không?”
Tất nhiên, thời điểm cũng quan trọng. Đừng bắt đầu một cuộc trò chuyện nghiêm túc khi đối phương đang vội đi làm hoặc đang cầm một chiếc cưa máy trên tay.
Quan trọng nhất, hãy nói về cảm xúc của bạn. Đừng biến cuộc đối thoại thành một cuộc buộc tội.
“Hãy chia sẻ cảm xúc của bạn mà không cần cố gắng giải thích hay biện minh. Bạn cảm thấy thế nào, chính là như vậy. Và những cảm xúc đó có tác động đến mối quan hệ của bạn – cả trong ngắn hạn và dài hạn. Chúng định hình cách chúng ta cư xử với người bạn đời mỗi ngày, tạo nên những thói quen khiến hai người xích lại gần nhau hơn, hoặc đẩy nhau ra xa. Chúng ta nợ chính mình và nợ người bạn đời một sự minh bạch về thế giới nội tâm của mình, trước khi những cảm xúc không được nói ra tích tụ và tạo thành một bức tường ngăn cách.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Bạn nghĩ rằng chúng ta đã nói xong về sự thành thật ư?
Không, chưa đâu. Vì vẫn còn một người nữa mà bạn thường không thành thật với chính mình…
Thành Thật Tuyệt Đối Với Chính Mình
Mọi người nói dối James liên tục. Mà chẳng có lý do gì để làm vậy cả. Anh ấy bị ràng buộc bởi nguyên tắc bảo mật, đã chứng kiến mọi chuyện trên đời, và quan trọng nhất, anh không phán xét ai cả. Điều James cần chỉ là sự thật – để có thể giúp thân chủ của mình tìm ra hướng giải quyết tốt nhất.
Nhưng họ vẫn nói dối.
Vì thực ra, họ đâu có nói dối anh ấy. Họ đã tự lừa dối chính mình quá lâu, đến mức không còn nhận ra đâu mới là sự thật.
“Những lời nói dối nguy hiểm nhất chính là những lời ta tự dối mình. Một cuộc đời không được soi xét có thể không đáng để sống, nhưng từ góc nhìn của tôi, nó dường như lại rất phổ biến.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Mỗi người đều có một hình dung khá rõ ràng về điều họ mong muốn ở bạn đời. Nhưng câu hỏi ít ai tự đặt ra là: “Mình thực sự có khả năng làm được những gì?”
Bạn có thể cho đi bao nhiêu, có thể cố gắng đến đâu mỗi ngày, mà không cần ai đó phải nhắc nhở liên tục hay ép buộc bạn?
“Tại sao phải đợi đến khi hôn nhân đang trên bờ vực tan vỡ, hoặc đang đi theo hướng đó, mới thành thật với chính mình về những gì bạn thực sự có thể làm được trong mối quan hệ này? Hãy thành thật ngay bây giờ – bạn có sẵn sàng đi bao xa vì người bạn đời của mình không?”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Ở thời điểm nào thì phản ứng của bạn với khó khăn trong hôn nhân chuyển từ “Chúng ta sẽ cùng tìm cách giải quyết, em yêu” thành “Khoan đã, tôi đâu có đăng ký gánh vác đống rắc rối này”?
Hãy hiểu rõ điểm yếu của mình. Bạn không thể thay đổi những điều mà bạn từ chối thừa nhận.
“Hãy thành thật với chính mình – sâu sắc, trần trụi, thậm chí đau đớn. Thừa nhận những gì bạn giỏi và những gì bạn kém. Thừa nhận thời gian bạn thực sự có để dành cho người bạn đời và con cái, và liệu bạn có đang sử dụng thời gian đó một cách đúng đắn hay không. Hãy thành thật về những khía cạnh của tình yêu và việc làm cha mẹ mà bạn yêu thích – cũng như những điều mà bạn ghét cay ghét đắng, hoặc chỉ đơn giản là có cũng được, không có cũng chẳng sao.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Và theo định kỳ, hãy tự đánh giá lại bản thân một cách chân thật.
Bạn có đang làm tròn vai trò của mình không? Bạn có đang dành cho cuộc hôn nhân của mình cùng một mức độ nỗ lực như bạn đã từng bỏ ra để chuẩn bị cho đám cưới không?
Những mục tiêu thực tế và khả thi để cải thiện hôn nhân chỉ có thể xuất phát từ sự trung thực tuyệt đối với chính mình – và từ đó, bạn mới có thể tạo ra những hành động cụ thể để thay đổi.
“Hãy nhìn thật kỹ vào những khía cạnh quan trọng trong hôn nhân của bạn và tự cho mình một bản đánh giá trung thực đến nghiệt ngã. Trong lúc làm vậy, hãy so sánh nó với một bộ mục tiêu rõ ràng, cụ thể – thay vì những lời hứa mơ hồ, thiếu ý nghĩa. ‘Tôi muốn hiện diện nhiều hơn trong cuộc hôn nhân của mình.’ Nghe thì hay đấy, nhưng cụ thể là sao? Đó chỉ là một đích đến, không phải một con đường. Còn thế này thì sao: ‘Tôi muốn ngừng nghịch điện thoại khi bạn đời đang nói chuyện với tôi.’ Hoặc: ‘Tôi muốn dành nhiều thời gian cuối tuần hơn để cùng nhau làm những điều có ý nghĩa.’”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Ai cũng dễ dàng tuyên bố rằng mình cam kết với một giá trị nào đó. Nhưng để biến cam kết ấy thành hành động, đều đặn, kiên trì – đó mới là điều khó khăn.
Nghệ Thuật Tranh Luận Trong Hôn Nhân
James là một luật sư ly hôn. Công việc của anh là tranh luận mỗi ngày. (Anh hay đùa với con mình rằng anh sẽ không tranh cãi miễn phí với chúng, vì như thế là không công bằng với những khách hàng phải trả tiền.)
Nhưng nhờ thế, James hiểu rất rõ điều gì hiệu quả và điều gì không khi vợ chồng mâu thuẫn. Dưới đây là một vài nguyên tắc mà anh đúc kết được từ vô số cuộc trò chuyện với những người sắp ly hôn:
1. Đừng ám ảnh với việc phải thắng
Nếu bạn cứ cố gắng giành phần thắng trong từng cuộc tranh luận, phần thưởng của bạn sẽ là một "vòng thưởng đặc biệt" – nơi bạn phải chiến đấu để giành được nhiều nhất có thể trong phiên tòa ly hôn.
“Hãy nhắm đến sự hòa giải hơn là sự thỏa mãn tuyệt đối… Khi ở bên người bạn yêu, đôi khi bạn có thể nhường một chút. Cái gì quan trọng hơn: Việc quan điểm của bạn được công nhận, hay cảm giác kết nối khi cả hai thật sự thấu hiểu nhau? Cái gì đáng giá hơn: Việc bạn thắng một cuộc tranh cãi, hay việc bạn đang chiến thắng trong trò chơi lớn của tình yêu và đồng hành?”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
2. Giữ cuộc tranh luận đi đúng trọng tâm
Đừng để một chuyện nhỏ như “Anh quên tắt đèn” leo thang thành “Anh là một kẻ vô tâm, không xứng đáng với tình yêu của em.”
“Hãy tập trung vào vấn đề. Đừng biến một hành vi cụ thể thành cơ hội để chỉ trích toàn bộ mối quan hệ. Trong lúc nóng giận, có thể bạn sẽ nghĩ rằng ‘cứ nói ra cho nhẹ lòng’ nhưng những bước nhảy vội vàng như thế có thể rất nguy hiểm.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
3. Đừng khơi lại những chuyện đã qua
Bạn có máy du hành thời gian không? Nếu không, thì bạn đời của bạn cũng chẳng có. Vậy nên, đừng bắt đầu một cuộc tranh cãi về những điều không thể thay đổi.
“Nếu bạn chỉ đơn thuần ôm hận vì một điều gì đó trong quá khứ mà không có cách nào sửa chữa, hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi khơi mào tranh cãi.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Khi tranh luận, hãy nhớ…
Trước khi mở lời, hãy nhớ lại lý do bạn đã yêu người ấy. Và rồi, hãy tưởng tượng rằng việc tiếp theo họ làm sẽ là tìm đến James để ly hôn.
“Hãy thử tưởng tượng rằng hôm nay là ngày cuối cùng bạn còn có người ấy bên cạnh – rằng vì một lỗi lầm nào đó, bạn sắp mất họ mãi mãi. Lúc ấy, bạn sẽ cư xử với họ ra sao? Khi tôi gặp các cặp vợ chồng tại văn phòng của mình, họ đã ở trong giai đoạn không còn nhớ nổi rằng, người họ sắp rời xa từng là người mà họ yêu thương nhất trên đời. Nhưng với một chút nỗ lực, bạn có thể nhớ lại điều đó trước khi quá muộn.”
— Trích từ sách “If You’re in My Office, It’s Already Too Late”
Những lời nói cay nghiệt dễ khắc sâu hơn lời yêu thương. Vậy nên, hãy cẩn thận khi cảm xúc dâng trào.
Vậy điều gì có thể giúp hôn nhân của bạn tốt hơn, mà chẳng liên quan gì đến hôn nhân?
Hãy Có Một Cuộc Sống (Ngoài Bạn Đời Của Bạn)
Hãy dành thời gian cho chính mình. Cho riêng bản thân bạn. Như một cá thể độc lập. Nghe quen lắm rồi, đúng không? Tôi biết. Nhưng tôi ở đây để khẳng định rằng nếu bạn bỏ quên điều này, hậu quả sẽ chẳng hề dễ chịu. James đã chứng kiến điều đó quá nhiều lần.
Đừng Đánh Mất Chính Mình Trong Hôn Nhân
"Lời thề hôn nhân yêu cầu ta từ bỏ tất cả những người khác, nhưng không hề đòi hỏi ta từ bỏ tất cả những điều tốt đẹp mà ta có thể trở thành." — Trích từ "If You’re in My Office, It’s Already Too Late"
Bạn có bao giờ nhận ra rằng mình đã thay đổi quá nhiều kể từ khi bước vào hôn nhân hay trở thành cha mẹ? Không phải theo hướng trưởng thành hơn, mà là bị hòa tan, bị lãng quên giữa những vai trò mới? Tôi không nhắc lại điều hiển nhiên, nhưng thực tế là mất đi bản sắc cá nhân chính là nguyên nhân ẩn giấu trong rất nhiều cuộc ly hôn.
Đừng trở nên nhàm chán. Không ai muốn trở thành một người tẻ nhạt, nhưng điều đó vẫn xảy ra. Một nghịch lý trớ trêu: Khi bạn dồn 110% sự chú ý vào hôn nhân, bạn có thể trở thành một người đơn điệu — và điều đó có thể giết chết chính cuộc hôn nhân của bạn.
Chạy theo hình mẫu "gia đình hoàn hảo" trên mạng xã hội, hoặc bị cuốn vào vòng xoáy "làm cha mẹ trực thăng", có thể biến bạn thành một chiếc vỏ rỗng, một hệ thống hỗ trợ sự sống cho một gia đình, mà không còn là một con người thực sự.
Điều này không khiến bạn hạnh phúc. Và cũng không khiến bạn đời của bạn hạnh phúc.
Hãy Giữ Cho Mình Luôn Thú Vị
"Bạn duy trì sự thú vị với bạn đời bằng cách quan tâm đến những điều nằm ngoài cuộc sống hôn nhân của hai người. Bạn duy trì sự thú vị với chính mình — và nhờ đó luôn đủ sức hấp dẫn với bạn đời — bằng cách thỉnh thoảng bước ra khỏi hôn nhân để tìm kiếm niềm vui." — Trích từ "If You’re in My Office, It’s Already Too Late"
Bạn đời có thể là rất nhiều thứ đối với bạn, nhưng không thể là tất cả. Ai đã nghĩ rằng một người có thể đáp ứng toàn bộ nhu cầu của chúng ta? Ai nghĩ đó là một ý tưởng hay?
Tôi biết, bạn bận con cái. Nhưng đây là một lời khuyên khác thường từ James:
Hãy tưởng tượng bạn đã ly hôn.
Không, đừng tải Tinder và mua ngay một chiếc Porsche. Hãy thực hiện một sự "luân phiên quyền nuôi con" không chính thức. Có những ngày bạn đời của bạn chịu trách nhiệm chăm sóc con cái, và ngược lại, có những ngày bạn đảm nhận phần việc đó. Điều này giúp cả hai có thời gian để nạp lại năng lượng và sống như một cá thể độc lập.
Con cái có thể làm tổn thương hôn nhân. (Đúng vậy, tôi đã nói điều đó.) Chúng có thể biến người tình đắm say của bạn thành một đối tác kinh doanh khô khan trong công ty "Nuôi Dạy Trẻ, Inc." Nhưng không nhất thiết phải như vậy.
Hãy "luân phiên quyền nuôi con." Hãy giữ lại bản sắc riêng của mình. Hãy giữ cho mình luôn thú vị với chính mình và với bạn đời.
Thêm một lợi ích nữa: Một ngày xa gia đình sẽ khiến bạn trân trọng gia đình mình hơn.
"Yêu" Là Một Động Từ
Tình yêu không phải là một danh từ. Nó không đơn thuần là thứ gì đó bạn có. Nó là một động từ. Nó là thứ bạn làm.
"Nói yêu ai đó rất dễ. Nhưng nỗ lực mỗi ngày để họ cảm nhận được tình yêu ấy mới là điều khó khăn." — Trích từ "If You’re in My Office, It’s Already Too Late"
Kẻ thù lớn nhất của mọi mối quan hệ lâu dài là sự trượt dốc. Chúng ta trở nên lười biếng. Chúng ta coi nhau là điều hiển nhiên. Chúng ta không còn để tâm.
Hôn nhân không bao giờ sụp đổ trong một khoảnh khắc. Nó mòn dần theo thời gian. Rồi đột ngột đổ vỡ.
"Không một cơn mưa nào tự nó tạo ra trận lụt... Không có điều gì tự phát triển mạnh mẽ nếu không được chăm sóc. Không phải cơ bắp, không phải bộ sưu tập tem, và chắc chắn không phải hôn nhân. Rất nhiều người đã tiêu hao hết cảm xúc của họ vào những thứ xung quanh hôn nhân, đến mức chẳng còn gì để dành cho hôn nhân nữa. Họ đã ngừng quan tâm." — Trích từ "If You’re in My Office, It’s Already Too Late"
Làm sao để tránh điều này? Bạn cần một "cú sốc điện" đánh thức lòng biết ơn trong mình.
Hãy ngồi xuống và lập danh sách những điều tốt đẹp mà bạn đời đã làm cho bạn. (Chúng ta luôn nhớ rất rõ những gì ta làm cho họ, nhưng lại dễ dàng quên đi những gì họ làm cho ta.)
"Ngồi xuống. Viết ra danh sách những điều mà bạn đời đã làm cho bạn. Nó có khó không? Bạn đã bao giờ dừng lại để thực sự nghĩ về điều đó chưa? Hãy bắt đầu từ những điều lớn lao như sự đồng hành, những cuộc trò chuyện, hay tình dục, rồi dần đến những điều giản dị hơn như ‘đưa đón con cái’, ‘đổ rác’. Hy vọng rằng danh sách không chỉ dừng lại ở ‘đổ rác’. Bạn có thể sẽ bất ngờ về những gì bạn đời đã làm cho bạn. Và bạn sẽ nhận ra mình sẽ nhớ họ biết bao nếu họ đột nhiên biến mất khỏi cuộc sống này." — Trích từ "If You’re in My Office, It’s Already Too Late"
Hãy dành một chút thời gian để nhắc nhở bản thân về những điều tốt đẹp. Chỉ một khoảnh khắc nhỏ cũng có thể khơi lại cảm xúc đã ngủ quên.
Cuộc hành trình xuống địa ngục của chúng ta đến đây là kết thúc. Giờ hãy tháo dây an toàn và bước ra khỏi cửa hàng lưu niệm.
Đến lúc tổng kết lại mọi điều và khám phá lý do thực sự khiến hầu hết mọi người ly hôn – để bạn không đi vào vết xe đổ đó.
Tóm Lại
Đây là cách để bạn không bao giờ phải bước vào văn phòng của James:
- Xác định thế nào là một cuộc hôn nhân tốt: Nếu bạn không biết mục tiêu của mình là gì, làm sao bạn có thể đạt được nó?
- Thành thật tuyệt đối với bạn đời: Hãy nói ra ngay khi trò chuyện, thay vì để nó trở thành lời khai trong một cuộc ly hôn.
- Thành thật tuyệt đối với chính mình: Nhận diện điểm yếu của bản thân để có thể khắc phục. Nếu không, “vận rủi” sẽ luôn đeo bám bạn.
- Tranh luận một cách khôn ngoan: Như James từng nói, “Hãy đào những cái hố nông thôi, vì những cái hố sâu rất khó trèo ra.”
- Có một cuộc sống riêng: Luân phiên thời gian chăm sóc con cái, để sau này bạn không phải thực sự luân phiên quyền nuôi con.
- "Yêu" là một động từ: Cần một cú sốc điện từ lòng biết ơn ngay lập tức.
Tại sao hôn nhân tan vỡ?
Bởi vì họ đã đánh mất điều quan trọng nhất – sự kết nối ý nghĩa.
Trong If You’re in My Office, It’s Already Too Late:
“Hãy hỏi hầu hết mọi người về hai nguyên nhân hàng đầu dẫn đến ly hôn, và họ gần như luôn đoán đúng: ngoại tình và khủng hoảng tài chính. Nhưng thực tế, đó không phải là nguyên nhân – mà là hệ quả của một cuộc hôn nhân đã rạn nứt. Thiếu kết nối sâu sắc, thiếu sự quan tâm và thiếu tình yêu bền vững mới là thứ đã dẫn đến những sai lầm đó.”
Nhưng thôi, nói về ly hôn đến đây là đủ rồi. Hãy bắt đầu từ điều quan trọng nhất: "Yêu" là một động từ.
Hãy nghĩ về một điều tử tế mà người bạn đời của bạn đã làm cho bạn. Và ngay bây giờ, hãy nhắn tin cho họ, nói rằng bạn trân trọng điều đó đến nhường nào.
Nghe có vẻ hơi điên rồ, đúng không? Nhưng tình yêu vốn dĩ là một chút điên rồ.
Và đó là kiểu điên rồ đẹp nhất trên đời.
Nguồn: How To Make Your Marriage Awesome: 6 Secrets From A Top Divorce Lawyer