Nắm tay một đứa trẻ
Chúng ta chợt nhớ lại cảm giác từ phía bên kia, từ chính tuổi thơ của mình.
Bạn đang cùng gia đình của một người bạn đưa con đến trường mẫu giáo, hoặc dắt chúng ra công viên gần nhà để đi picnic. Đứa trẻ ấy – tầm ba, bốn tuổi – tay cầm chặt một chú thỏ đan len hoặc chiếc xe cứu hỏa đồ chơi yêu thích, và bàn tay kia, nhỏ xíu, đặt trong tay bạn. Có lẽ đây là khoảnh khắc hiếm hoi trong đời bạn, một điều không mấy khi xảy ra.
Chúng ta chợt nhớ lại cảm giác từ phía bên kia, từ chính tuổi thơ của mình. Khoảnh khắc này như kéo ta quay về với đứa trẻ từng là chính ta ngày trước – dịu dàng, khích lệ, ân cần – dành cho chính con người bé nhỏ mà ta đã từng, và phần nào đó vẫn còn là.
Một luồng cảm xúc lạ lẫm trỗi dậy, thứ cảm giác bảo vệ ai đó mạnh mẽ đến bất ngờ, cùng với đó là nguồn kiên nhẫn tưởng như vô tận. Ta nhận ra mình cẩn trọng hơn bao giờ hết, không chỉ với những mối nguy hiểm mà cả những cơ hội. Liệu ba bậc thềm kia có làm khó đứa trẻ không? Ta trở nên hết sức cẩn thận khi bước qua lề đường. Một chú chó poodle được dắt đi ngang qua có thể rất đáng yêu, nhưng với một người nhỏ bé có chiều cao ngang với chú chó, đó cũng có thể là nỗi kinh hoàng. Ta tỉnh táo một cách kỳ lạ, luôn sẵn sàng lao tới, bế bổng đứa trẻ lên vòng tay an toàn tuyệt đối của mình.
Ta đã quên mất rằng trẻ con có thể đáng yêu đến thế nào. Sự nghiêm túc đầy chăm chú khi chúng cầm lên và ngắm nghía một quả sồi. Cùng chúng, ta được kết nối lại với những điều tưởng như đã lãng quên: một vũng nước cũng có thể thú vị đến bất ngờ, hay những chiếc thùng rác của nhà hàng xóm, thậm chí là những bánh xe của chiếc xe đậu bên lề đường cũng tràn đầy sức hấp dẫn.
Niềm vui khi ở bên một đứa trẻ trở thành liều thuốc xoa dịu những sai lầm, những khiếm khuyết rất đỗi quen thuộc của tuổi trưởng thành – đến mức ta không còn để ý đến chúng nữa. Đó là niềm vui khi được tái ngộ với những sự thật quan trọng trong cuộc sống: sự kỳ diệu và mê hoặc của thế giới, và cả những bài học về tình yêu (cùng năng lực dành trọn sự tử tế vô điều kiện của chính ta, vốn đã ngủ yên bấy lâu).
Bạn nghĩ, có lẽ một ngày nào đó, đứa trẻ bạn đang dắt tay hôm nay sẽ lớn lên, bằng tuổi bạn bây giờ, và cũng làm điều tương tự như bạn. Khi ấy, chúng sẽ có những suy nghĩ giống như bạn, dù hiện tại, những điều này còn xa lạ với ý thức non nớt của chúng. Và trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng sắc nét ấy, ta sững sờ trước sự lạ lùng của hành trình con người – một hành trình mà ai cũng đi qua, từ thơ ấu đến khi chạm tay vào cái kết cuối cùng của cuộc đời.
Nguồn: HOLDING HANDS WITH A SMALL CHILD - The School Of Life