Tại sao cuộc sống luôn khó khăn

tai-sao-cuoc-song-luon-kho-khan

Ta bước vào các mối quan hệ, công việc, bạn bè, sức khỏe, xây dựng gia đình, tìm kiếm sự an yên, với sự thiếu chuẩn bị đến liều lĩnh. C

Chúng ta bỏ cuộc, rơi vào tuyệt vọng hay từ bỏ những dự định không phải vì mọi thứ khó khăn tự bản thân nó, mà vì chúng khó hơn nhiều – khó hơn gấp bội – so với những gì chúng ta từng kỳ vọng. Không phải sự khó khăn làm ta gục ngã, mà là những quan niệm sai lầm về những yêu cầu thực sự của cuộc sống.

Ta bước vào các mối quan hệ, công việc, bạn bè, sức khỏe, xây dựng gia đình, tìm kiếm sự an yên, với sự thiếu chuẩn bị đến liều lĩnh. Chúng ta mất bình tĩnh, đập phá đồ đạc, hét vào sự vô dụng của máy móc, của những chiếc chìa khóa thất lạc, hay đồng nghiệp bất tài, bởi ta cảm thấy đó là một bất công, trong khi thật ra đó chỉ là một phần hoàn toàn bình thường và dễ hiểu của những nỗi nhọc nhằn mà đáng ra ta nên dự liệu trước.

M. W. Turner, The Shipwreck, 1805

Những cơn hoảng loạn của chúng ta xuất phát từ sự ngại ngùng của xã hội khi nói thẳng về tính tất yếu của gian nan. Một xã hội khôn ngoan hơn sẽ đưa vào giáo dục một lớp học mỗi tuần mang tên “Địa ngục: Tương lai của bạn,” nơi giới trẻ được dạy một cách hệ thống về những khổ đau cần thiết cho bất cứ cuộc sống có ý nghĩa nào. Giáo dục sẽ không còn là mộng mơ về những cơ hội huyền diệu, mà là sự chân thật về cách đời sống thực sự vận hành. Không phải đáng yêu hay tử tế khi giáo dục trẻ em về một thế giới không hề tồn tại. Những cặp đôi đã ba lần kết hôn sẽ chia sẻ về sự phức tạp của tình yêu; những người đã chiến thắng bệnh tật sẽ giảng về sự quý giá của thời gian; những nghệ sĩ và doanh nhân sẽ kể về những hy sinh phi lý nhưng thiết yếu để tạo nên thành tựu – thứ thoạt nhìn tưởng chừng dễ dàng. Không một người trẻ nào còn ảo tưởng rằng giây phút trọn vẹn đến một cách dễ dàng, và nhờ đó, họ sẽ ở vị thế tốt hơn để có thể đạt được chúng.

Người khôn ngoan tiếp tục bước đi, không phải vì họ can đảm hơn, mà vì họ đã được chuẩn bị tốt hơn, và điều đó đồng nghĩa với việc họ buồn nhiều hơn. Họ biết rằng thất bại và nhục nhã là điều không thể tránh khỏi, không phải những trừng phạt lạ lùng hay vô cớ. Kết thúc một ngày bình yên, họ tự hỏi tại sao mọi thứ chưa đổ vỡ hơn nữa. Họ ngạc nhiên vì người bạn đời chưa rời bỏ mình, vì một thành viên chủ chốt trong đội ngũ chưa nghỉ việc, vì kẻ thù cũ chưa tung ra những điều kinh khủng trên mạng xã hội, vì cơ quan thuế chưa gõ cửa, vì họ vẫn còn thở và nuốt được, và hệ thống chính trị vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ. Họ tiếp tục sống vì họ đã cẩn thận dập tắt hết những hy vọng mong manh và mềm yếu nhất trong mình.

Nguồn: WHY LIFE IS ALWAYS DIFFICULT

menu
menu