3 nhận thức quan trọng để xây dựng một cuộc hôn nhân vững bền và lâu dài

3-nhan-thuc-quan-trong-de-xay-dung-mot-cuoc-hon-nhan-vung-ben-va-lau-dai

Ngày nay, lời khuyên về hôn nhân có mặt khắp nơi, và thật ra, tôi thấy điều đó rất đáng mừng.

Sự phong phú của những lời khuyên ấy có thể cho thấy rằng chúng ta thật sự trân trọng cuộc sống hôn nhân, mong muốn vun vén nó trở nên tốt đẹp nhất có thể, hoặc cũng có thể là vì chúng ta chẳng mấy ai thật sự hiểu rõ mình đang nói gì về hôn nhân. Nhưng tôi muốn nghĩ tích cực, nên xin phép nghiêng về khả năng đầu tiên.

Tôi đã kết hôn được 17 năm, và những điều sắp chia sẻ dưới đây hoàn toàn không phải do tôi tự nghĩ ra. Chúng là ba lời khuyên quý báu mà tôi đã nhận được từ người khác trong suốt những năm tháng qua, và chúng luôn in sâu trong tâm trí tôi.

Những lời khuyên này đều có thể áp dụng cho cả vợ lẫn chồng, nhưng hôm nay tôi muốn kể lại chúng theo góc nhìn của người đàn ông, như một lời nhắn gửi đến chúng ta rằng: đã là đàn ông, hãy là người chủ động trước. Dù biết rằng không phải cuộc hôn nhân nào cũng diễn ra lý tưởng, nhưng tôi vẫn tin rằng chúng ta có thể học cách dẫn dắt một cách đúng đắn.

Dưới đây là 3 cách giúp bạn vun đắp một cuộc hôn nhân vững bền và lâu dài:

1. Hãy hiểu rằng: không ai trong hai người, chồng hay vợ, có quyền tự định nghĩa “chuẩn mực” trong hôn nhân.

Tôi nhận được lời khuyên này khoảng hai năm trước khi kết hôn, từ một người bạn thân của cha tôi, ông là chuyên gia tư vấn hôn nhân.

Ông chia sẻ rằng một trong những rắc rối lớn nhất mà ông thường gặp ở các cặp đôi là khi người chồng (hoặc người vợ) cứ khăng khăng rằng: nếu người kia chỉ cần nhìn nhận mọi chuyện theo cách của mình, thì hôn nhân của họ chắc chắn sẽ trở nên hòa thuận.

Vấn đề nằm ở chỗ: một người đang áp đặt cách hành xử của mình làm thước đo chuẩn mực cho mọi chuyện. Và khi người còn lại cư xử khác với cái “chuẩn” đó, họ liền bị coi là sai lệch, là bất bình thường. Bạn có thấy vấn đề không?

Vị chuyên gia tư vấn ấy nói rằng: cũng giống như cơ thể nam và nữ vốn dĩ đã khác nhau rõ rệt về mặt thể chất, thì tâm lý và cách nhìn nhận cuộc đời của họ cũng mang những nét riêng biệt. Đàn ông và phụ nữ bình đẳng trong giá trị con người và bản sắc nội tại, nhưng họ không giống nhau trong cách tiếp cận thế giới.

Cách tiếp cận “đúng” không phải là cách của đàn ông. Và cách tiếp cận “đúng” cũng không phải là của phụ nữ.

Một trong những biểu hiện yêu thương chân thành nhất mà người bạn đời có thể dành cho nhau, là học cách nhìn nhận và trân trọng sự khác biệt tự nhiên giữa hai giới – thay vì giả vờ như chúng không tồn tại, hay tệ hơn, là chống lại chúng.

Hãy tưởng tượng một người cha muốn tháo bánh phụ trên chiếc xe đạp của cậu con trai nhỏ. Nhưng người mẹ lại phản đối, vì cho rằng con chưa đủ lớn.

Người cha sẽ tự làm khó mình nếu cứ khăng khăng rằng cách nghĩ của anh là đúng, rằng nếu người vợ chịu thay đổi quan điểm, thì cuộc hôn nhân của họ sẽ trở nên yên ấm.

Thực ra, người mẹ chỉ đang tiếp cận vấn đề ấy theo cách rất “nữ tính”, tức là thiên về sự an toàn cho con, muốn bảo vệ và chăm sóc. Còn người cha thì đang nhìn nhận câu chuyện theo góc nhìn rất “nam tính”, mong muốn con học cách tự lập, khám phá và dấn thân.

Cách giải quyết không phải là một người thắng, một người thua. Mà là cả hai cùng trân trọng góc nhìn của nhau và ngồi lại trò chuyện thẳng thắn.

2. Hãy nhận ra rằng: hôn nhân không phải là hành trình của sự “dễ dàng”

Tôi nhận được lời khuyên này chỉ khoảng hai tuần sau khi cưới. Như bao cặp vợ chồng son khác, vợ chồng tôi lúc ấy đã tranh cãi về một chuyện mà với tôi thì thật nhỏ nhặt, treo khăn ướt ở đâu, vậy mà rốt cuộc lại trở thành một cuộc tranh luận căng thẳng.

Tôi gọi điện cho người bạn thân nhất của mình, một người tôi đã quen từ thời trung học. Dù chúng tôi bằng tuổi, nhưng anh ấy lập gia đình sớm hơn tôi đến bảy năm, nên tôi nghĩ hẳn anh đã học được vài điều mà tôi còn cần phải ngộ ra.

Điều khiến tôi cảm thấy khó chịu nhất chính là: tôi cứ nghĩ hôn nhân sẽ nhẹ nhàng hơn thế này. Chúng tôi đang cùng nhau xây dựng tổ ấm, mà một mái ấm thì phải là nơi bình yên và dịu dàng, chứ sao lại là nơi để tranh cãi về... khăn tắm?

Thế nhưng bạn tôi đã thử thách suy nghĩ ấy. Anh bảo, đúng là một mái ấm nên là nơi của sự bình an, nhưng với tất cả những phức tạp trong giao tiếp và việc xây dựng một mối quan hệ bền vững, thì làm sao có thể mong đợi hôn nhân là điều gì đó dễ dàng, nhất là khi nó mới bắt đầu?

Không có điều gì đáng giá trong đời mà lại đến dễ dàng cả, anh nói thêm. Tốt nghiệp đại học không dễ. Kiếm việc làm không dễ. Thành công trong sự nghiệp không dễ. Trở thành một người cha tốt không dễ. Tất cả những điều ấy đều đòi hỏi sự tỉnh táo, cố gắng và kiên trì. Và mỗi giai đoạn trong đời đều có một quá trình học hỏi riêng.

Thay vì nói rằng vợ tôi sai còn tôi đúng, anh đã tặng tôi một lời khuyên thực tế vô giá: “Trong những bất đồng với vợ, hãy luôn nghiêng về phía thận trọng.”

Ý anh là, vấn đề không nằm ở cái khăn ướt. Vấn đề là vị trí của cái khăn ấy có thể là điều mà vợ tôi thật sự coi trọng, vì bất kỳ lý do gì đi nữa. Nên nếu điều đó quan trọng với cô ấy, thì tôi đừng nên xem nhẹ. Hãy đủ tinh tế để nhận ra rằng bên dưới cái điều tưởng chừng nhỏ bé ấy là một điều gì đó mang ý nghĩa với người phụ nữ mình yêu.

Trong mọi chuyện bất đồng, dù là điều nhỏ nhặt như chỗ treo khăn ướt, cách giải quyết không phải là giận dữ hay né tránh, mà là tiếp cận bằng sự cẩn trọng, thấu hiểu và chú tâm.

Tóm lại: hãy cố hiểu, thay vì cáu gắt.

3. Hôn nhân, như rượu ngon, càng để lâu càng đậm đà

Lời khuyên này đến với tôi theo một cách rất tự nhiên, từ ông nội tôi, Bob Lynes, một người nông dân trồng lúa mì ở Montana, trước khi ông qua đời ở tuổi 87.

Khi ông tôi khoảng ngoài năm mươi, bà tôi lâm bệnh nặng và phải nằm viện nhiều tháng. Quãng thời gian ấy khiến ông thật sự hoảng sợ.

Khi sức khỏe bà hồi phục và trở về nhà, ông đã nói: “Hồi còn trẻ, có lẽ ông có thể sống mà không có vợ. Nhưng bây giờ thì, không thể nào.”

Bình thường, ông nội tôi không phải người nói nhiều. Nhưng chỉ một câu ấy thôi đã nói lên cả một trời yêu thương sâu sắc và ngày một lớn dần mà ông dành cho bà. Câu chuyện ấy sau này được truyền lại trong gia đình tôi như một kỷ niệm quý báu.

Nó nhắc tôi rằng, dù tình yêu trong một số cuộc hôn nhân có thể phai nhạt theo năm tháng, nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Tình yêu cũng có thể nở rộ và thăng hoa theo thời gian (và khoa học cũng đã chứng minh điều này). Người bạn đời có thể ngày càng trở nên đáng quý, không thể thay thế.

Tôi kết hôn ở tuổi 29, và khi ấy tôi nghĩ mình khá độc lập, có thể tự xoay sở trong cuộc sống độc thân. Dĩ nhiên, tôi yêu vợ mình và rất trân trọng cô ấy lúc đó. Nhưng giờ đây, ở tuổi 46, tôi thấy mình ngày càng hạnh phúc và mãn nguyện khi được sống trong cuộc hôn nhân này và càng cảm thấy như thế hơn khi nghĩ đến tương lai.

Điều đó không có nghĩa là tôi đã trở nên lệ thuộc hay kém tự lập theo năm tháng. Mà là vì tôi ngày càng nhận ra giá trị của góc nhìn và sự ủng hộ mà vợ mang lại. Tôi không còn chút mong muốn nào được sống độc thân nữa. Tôi đã thực sự yêu thương và trân trọng hôn nhân, từ sâu thẳm trái tim mình.

Hãy cho cô ấy thấy và nói với cô ấy rằng bạn trân quý cô ấy, đặc biệt là khi năm tháng dần trôi.

Nếu bạn là một người chồng hoặc sẽ là một người chồng trong tương lai, bạn sẽ làm gì để thể hiện tình yêu với người vợ của mình? Chính bạn cũng sẽ là người nhận được quả ngọt sau cùng.

Tôi thường nghĩ đến một lời khuyên mà theo tôi, có thể coi như một chân lý êm dịu bao trùm tất cả — lời mà Johnny Cash từng chia sẻ khi nói về mối tình của ông với June Carter Cash.

Dù cả Johnny lẫn June đều từng mắc sai lầm trong đời, và cuộc hôn nhân của họ cũng không phải là lần đầu tiên của mỗi người, nhưng họ đã biết học từ những vấp ngã ấy, cùng nhau trưởng thành qua năm tháng. Cuối cùng, họ đã có với nhau một cuộc hôn nhân sâu sắc kéo dài suốt 35 năm.

June qua đời vào tháng Năm năm 2003. Khi bà trút hơi thở cuối cùng, Johnny đang nắm tay bà. Vài tháng sau đó, Johnny cũng ra đi. Người ta bảo rằng ông nhớ June đến mức chẳng thể chịu đựng nổi việc sống thiếu bà bên cạnh.

Trước đó, khi được hỏi điều gì đã giữ gìn cuộc hôn nhân của họ bền chặt đến vậy, Johnny đã trả lời bằng một câu giản dị mà sâu sắc:

“Đó là tình yêu vô điều kiện. Người ta hay nói đến cụm từ này, nhưng giữa tôi và cô ấy, nó thật sự có thật. Cô ấy yêu tôi bất chấp tất cả, yêu cả những phần tồi tệ nhất trong con người tôi. Cô ấy đã cứu tôi hơn một lần. Cô luôn ở đó, với tình yêu của mình, và chính tình yêu ấy đã nhiều lần giúp tôi quên đi mọi nỗi đau. Khi màn đêm buông xuống, khi mọi người đã ra về, khi đèn tắt và chỉ còn lại bóng tối… thì vẫn luôn có tôi và cô ấy.”

Tình yêu vô điều kiện có lẽ đó là món quà tuyệt vời nhất mà một người chồng có thể dành cho vợ mình, và một người vợ có thể dành cho chồng.

Còn bạn, lời khuyên quý giá nhất về hôn nhân mà bạn từng nhận được là gì?

Nguồn: https://www.artofmanliness.com/people/family/3-important-realizations-for-building-a-strong-and-lasting-marriage/

menu
menu