Hãy ngừng bảo bản thân phải vượt qua nhanh chóng

Hãy nhớ lại một khoảnh khắc khi bạn nghĩ rằng mình vẫn đang giữ được bình tĩnh, nhưng rồi bất chợt cảm xúc lại thay đổi theo cách bạn không lường trước được.
Tôi cũng từng có một trải nghiệm như thế, cách đây khoảng mười năm. Tôi vẫn còn nhớ rõ mình đã bật khóc khi một nhân viên thu ngân tốt bụng đang giúp tôi thanh toán tiền mua bình ắc quy mới cho xe. Tôi không hề chuẩn bị tinh thần cho việc bình xe đột ngột hỏng khi đang ở cách nhà hơn 200 cây số. Nhưng ngoài chuyện đó ra, mọi việc diễn ra khá suôn sẻ. Mọi người tôi gặp hôm ấy đều rất tử tế, giúp đỡ tôi từng bước một. Tôi cũng may mắn có nhiều thời gian rảnh sau sự kiện mà mình vừa tham gia, nên không bị áp lực phải vội vã về nhà.
Vậy thì, nếu mọi chuyện đều ổn, nếu tôi đủ khả năng mua bình ắc quy mới, nếu không ai gặp nguy hiểm, tại sao tôi lại khóc khi đứng ở quầy tính tiền?
Khoảnh khắc ấy như một tín hiệu rõ ràng rằng tôi cần chậm lại, lắng nghe bản thân và suy ngẫm về những điều sâu thẳm trong lòng mình—những điều mà tôi có thể chưa từng đối diện thực sự.
Source: Mayank Dhanawade / Unsplash
Khi Cảm Xúc Bị Đè Nén
Bạn đã bao giờ bỗng nhiên cảm thấy tức giận hay bật khóc mà không rõ lý do? Đã bao giờ bạn vô thức né tránh những người xung quanh, hoặc cáu gắt với họ dù họ chẳng làm gì sai?
Sau khi trải qua một biến cố lớn, tâm trí chúng ta thường tự động phân loại và cất giữ cảm xúc để có thể tiếp tục hoạt động bình thường. Đôi khi, bạn tự nhủ: "Mình đã giải quyết chuyện này đủ rồi" hoặc "Mình không có thời gian để nghĩ đến nó nữa" và tạm thời gác lại những cảm xúc ấy. Điều này có thể giúp bạn duy trì sự bình tĩnh và tiếp tục sống khi mọi thứ dường như đang sụp đổ. Nhưng sự thật là, những điều bạn cố chôn vùi sẽ không ở yên một chỗ mãi mãi.
Nếu bạn không cho mình đủ thời gian và không gian để thực sự đối diện với những gì đã xảy ra, bạn có thể sẽ gặp khó khăn trong việc kiểm soát cảm xúc và xử lý những suy nghĩ tiêu cực—và rồi một ngày nào đó, bạn lại bất giác khóc ngay tại quầy tính tiền.
Những Mất Mát Trong Cuộc Sống
Hãy nghĩ về những mất mát mà bạn đã từng trải qua.
Mất mát không chỉ gói gọn trong việc mất đi một người thân yêu. Đó có thể là sự mất mát trong công việc, một tình bạn, cảm giác an toàn, hoặc một khả năng thể chất mà trước đây bạn từng có. Đó cũng có thể là cảm giác thất vọng khi không đạt được mục tiêu mà bạn đã đặt ra, hoặc khi bạn cảm thấy mình đã thất bại vì tiến độ quá chậm, hoặc vì bạn không làm được điều đó một cách hoàn hảo.
Nhiều người thường nói rằng họ "lẽ ra phải vượt qua chuyện này rồi" sau một biến cố hay mất mát lớn. Đúng là đôi khi ta cần đẩy mình ra khỏi vùng an toàn, cố gắng tiếp tục sống và làm việc ngay cả khi cảm thấy bế tắc. Nhưng điều quan trọng là bạn phải biết khi nào mình đang thúc ép bản thân quá mức. Hãy cho mình khoảng không gian để nhìn nhận lại thật sâu sắc về cách mà sự mất mát ấy ảnh hưởng đến bạn.
Hãy thử tự hỏi bản thân:
- Mất mát này có khiến tôi cảm thấy mình đã đánh mất một phần bản thân không?
- Nó có làm tôi cảm thấy mất đi khả năng chăm sóc chính mình hoặc những người xung quanh không?
- Nó có khiến tôi nghi ngờ giá trị và năng lực của bản thân không?
- Nó có khơi dậy nỗi sợ hãi hoặc lo âu sâu xa nào đó trong tôi không?
Hãy Nhìn Nhận Nó Như Một Quá Trình Để Tiễn Biệt
Những mất mát, dù lớn hay nhỏ, đều là một phần của cuộc sống. Hãy nghĩ về cách mà bạn an ủi một người thân yêu đang trong giai đoạn đau buồn. Chắc hẳn bạn sẽ không nói với họ rằng: "Thôi nào, quên đi mà sống tiếp đi!". Vậy tại sao bạn lại nói điều đó với chính mình?
Giống như quá trình tiếc thương, những gì bạn trải qua sau một mất mát cũng là duy nhất và cần có thời gian riêng để chữa lành. Hãy thử đối xử với bản thân bằng sự dịu dàng như cách bạn an ủi một người bạn đang đau buồn.
Bạn có thể nhận ra rằng mình cần thay đổi cách chăm sóc bản thân. Bạn cũng có thể nhận ra rằng những cách đối phó trước đây không còn hiệu quả nữa.
Hãy tự hỏi:
- Tôi đang nói gì với bản thân về sự mất mát này?
- Nó có ảnh hưởng đến cách tôi nhìn nhận chính mình không?
- Nó có làm thay đổi niềm tin của tôi về cuộc sống, về người khác hay về chính tôi không?
Hãy nhẹ nhàng với chính mình. Hãy để bản thân nghỉ ngơi. Cho phép mình cảm nhận mọi cung bậc cảm xúc mà bạn cần trải qua, và cảm nhận chúng một cách trọn vẹn. Hãy để ý xem bạn có đang tự nhủ rằng "lẽ ra mình không nên cảm thấy như thế này nữa" hay không.
Hãy đối xử với chính mình bằng sự bao dung như cách bạn đối xử với những người mà bạn yêu thương.
Hãy dành cho mình thời gian và không gian cần thiết.
Và nếu bạn cảm thấy việc này quá khó khăn để thực hiện một mình, hãy thử chia sẻ với một người thân yêu hoặc tìm đến một chuyên gia tâm lý để được lắng nghe và hỗ trợ.