Những cậu bé không có cha

nhung-cau-be-khong-co-cha

Có một kiểu người mà cuộc đời không bao giờ dễ dàng, nhưng lại mang đến cho chúng ta nhiều bài học quý giá và có thể là một người bạn đồng hành thật dịu dàng: đó là những cậu bé lớn lên mà không có cha.

Có một kiểu người mà cuộc đời không bao giờ dễ dàng, nhưng lại mang đến cho chúng ta nhiều bài học quý giá và có thể là một người bạn đồng hành thật dịu dàng: đó là những cậu bé lớn lên mà không có cha. Nghe có vẻ kỳ lạ khi gom vào cùng một nhóm những người vốn có thể mang vô vàn cá tính khác nhau, nhưng có lẽ chúng ta vẫn có thể nói đến một số đặc điểm chung mà nhiều cậu bé không có cha thường có.

Khi nói “không có cha”, ta muốn nhắc đến những người đàn ông không từng thấy bóng dáng người cha trong suốt thời thơ ấu, có thể vì người cha đã qua đời, ở nơi xa lắc xa lơ, hoặc hoàn toàn cắt đứt khỏi cuộc sống của họ. Cũng có những người đàn ông có cha, đôi khi gặp cha, nhưng chưa bao giờ hình thành một sợi dây gắn kết vững chắc, có thể vì cha họ đã ly hôn và có gia đình khác, hoặc buồn hơn là vì cha họ quá tổn thương về tâm lý để yêu thương và kết nối với đứa con trai đang ngủ ngay dưới mái nhà của mình mỗi đêm.

Nếu có một đặc điểm chung mà sự thiếu vắng người cha để lại, đó chính là sự nghi ngờ bản thân. Bất cứ cậu bé nào lớn lên mà không nhận được tình yêu của cha đều mang theo những câu hỏi mãi không bao giờ hoàn toàn được trả lời: “Có gì không ổn với mình? Mình đã làm gì sai? Mình thiếu điều gì? Tại sao cha lại từ chối mình?” Thay vì đổ lỗi cho người cha – như lẽ ra phải vậy – họ lại hướng sự thất vọng vào chính mình, tự tìm lỗi ở bản thân. Họ xé toạc mình ra thay vì quay sang đổ lỗi cho nơi đáng phải chịu trách nhiệm.

Dù có thành công đến đâu trong cuộc sống, dù có trở thành người đàn ông tài giỏi đến mức nào trong mắt người đời, thì trong tâm hồn họ luôn tồn tại một cậu bé nhỏ vẫn thắc mắc liệu mình có thực sự đáng được yêu thương không – và cảm giác rằng sự thiếu thốn đó là điều họ xứng đáng phải chịu đựng. Một cảm giác “sai sai”, “có lỗi” không bao giờ rời đi. Một phần trong họ luôn dừng lại ở cái tuổi mà lần đầu họ nhìn quanh tìm kiếm tình yêu từ cha và chỉ thấy sự trống rỗng hay khinh khi.

Two Boys In A Boat, George Percy Jacomb-Hood, 1887, Wikimedia Commons.

Nói cách khác, những cậu bé không có cha không cảm thấy mình là “đàn ông thật sự”, theo cách mà chính họ hiểu. Họ có thể làm những việc đầy nam tính, nhưng bên trong, vẫn còn đó sự ngập ngừng và lúng túng. Điều này mang đến cho họ một rào cản tâm lý lớn, nhưng cũng tạo nên những phẩm chất đáng yêu và dễ quý trọng.

Họ không dễ tỏ vẻ kiêu căng như nhiều người đàn ông khác; họ không coi thường sự yếu đuối hay lo lắng. Những ai có mối quan hệ với người đàn ông không có cha sẽ thấy – có lẽ nhẹ nhõm – rằng ở họ không có sự tự mãn hay kiêu hãnh dễ dàng, cũng không có cảm giác quyền lực bẩm sinh. Người đàn ông thiếu vắng người cha thường khiêm tốn. Trong đôi mắt của họ, ta dễ dàng nhìn thấy đứa trẻ nghi ngờ bản thân. Những người này cười rất dễ dàng, thường là cười chính mình – cười cho mọi sai lầm, mọi ngớ ngẩn của mình; họ không quá tự mãn. Họ có thể buồn hơn người khác nhưng cũng dễ dàng nhìn thấy và trân trọng nỗi buồn trong bạn.

Có lẽ, vì thiếu vắng bóng dáng người cha, họ đã dành nhiều thời gian bên phụ nữ hơn, và từ đó, họ có thể hiểu phụ nữ một cách tự nhiên, sâu sắc. Sau tất cả, họ đã có trải nghiệm trực tiếp và sâu cay của việc bị một người đàn ông làm tổn thương.

 Những người đàn ông từng lớn lên mà không có cha có thể trở thành những người cha tuyệt vời đến lạ thường, bởi còn gì tuyệt vời hơn một người cha hiểu rõ tường tận cảm giác khi phải lớn lên với một người cha không như mong đợi? Trong tâm hồn họ đã sẵn có một bản đồ chi tiết về những gì mà con trai của mình sẽ cần, những điều hoàn toàn đối lập với những gì họ từng trải qua.

Các cậu bé không cha thường dễ nhận ra nhau trong cuộc sống. Họ chỉ cần chút dấu hiệu khiêm nhường hay sự tự giễu nhẹ nhàng là có thể đoán ra – như thể một sự nhạy bén ngầm – người kia cũng đang mang những vết thương giống mình. Từ đó, họ có thể xây dựng nên những tình bạn sâu đậm và ấm áp, dựa trên sự đồng cảm hiếm có.

Dĩ nhiên, chúng ta chẳng ai mong muốn ai đó phải lớn lên trong cảnh thiếu vắng tình thương của cha. Nhưng chúng ta cũng không thể phủ nhận rằng, những cậu bé kém may mắn ấy, khi trưởng thành, lại thường trở thành những người đàn ông đặc biệt đáng quý.

Nguồn: FATHERLESS BOYS - The School Of Life

menu
menu