Nỗi nhớ độc hại và nỗi nhớ tích cực
Nỗi nhớ: là một niềm khao khát cảm tính hoặc cảm giác tiếc nuối hướng về một đoạn thời gian trong quá khứ.
Nỗi nhớ độc hại cùng với nỗi nhớ tích cực, liệu nỗi nhớ có thể thực sự trở nên độc hại? Và làm thế nào để bạn biết nó đang xảy ra? Khi cuộc đời khiến ta đau đớn, làm sao một khía cạnh đời sống tình cảm bên trong như vậy có thể xảy ra?
Đối với cá nhân tôi, việc hoài niệm về một kỉ niệm đẹp giúp tôi vượt qua những ngày tồi tệ. Nhưng nếu tôi không cẩn thận, tôi có thể khiến bản thân mình đau đớn hơn trong quá trình này. Tôi có rất nhiều kỉ niệm khi tôi đi dạo trong những bụi rậm, làm vật liệu mỹ thuật, ăn tất cả những gì tôi muốn và chạy trong gió. Với tôi, những khoảnh khắc ấy đều là sự tự do mà đôi khi tôi không thể với tới bởi vì bệnh tình của tôi. Tôi đã rơi vào những suy nghĩ tồi tệ trong đầu mình nhiều lần bởi tôi nhớ lại những kỉ niệm cũ và mắc kẹt trong những khao khát. Đó là thực tế của tôi hiện tại. Đặc biệt khi về đêm, là lúc nỗi đau đớn trở nên tồi tệ nhất hay khi tôi nhìn thấy những bạn trẻ bên ngoài và chơi đùa vui vẻ. Khi cả thế giới áp dụng lệnh cấm đi lại do tình hình dịch bệnh là khi tôi bắt đầu nhận ra rằng tôi không phải người duy nhất cảm nhận nhận điều đó, cũng như nỗi nhớ độc hại có thể thực sự ảnh hưởng mọi người đến nhường nào.
Hầu hết mọi người bị kẹt ở nhà đều cảm thấy cả thế giới dường như bị đảo lộn. Điều tích cực là nó khiến mọi người biết ơn hơn những giây phút tự do quý giá họ từng nắm giữ. Tất cả những điều họ từng phàn nàn đột nhiên biến mất. Họ bị chán nản bởi nhân cách giả rằng những điều tốt đẹp đã trở thành quá khứ. Đúng vậy, một trong số những kí ức đó thật sự rất tuyệt vời, nhưng không phải tất cả chúng đều vậy. Tôi cảm thấy rất có lỗi khi quá tập trung vào những khoảnh khắc nhỏ khi mọi thứ đều tốt đẹp mà quên mất thực tế đó là thế nào. Những phần trước đó của cuộc sống không khác gì hiện tại cả. Và bằng bằng cách biến nó thành một thứ bất ngờ lớn lao nhưng trên thực tế nó chẳng phải là như vậy, tôi chỉ làm bản thân mình buồn hơn thay vì tìm kiếm những điều tốt đẹp nhỏ bé hằng ngày.
Tôi không tin rằng nỗi nhớ hoàn toàn là xấu, nỗi nhớ khiến chúng ta gần nhau hơn, tạo ra sự gắn kết và an ủi. Nó chỉ là việc nhận thức được quan điểm của bạn ở thời điểm đó.
Tôi chỉ mới bắt đầu nhận thức được nỗi nhớ tiêu cực của mình và tôi vẫn có một hành trình dài để tiếp tục. Nhưng điều thực sự giúp ích cho tôi là việc lập kế hoạch và ghi nhớ ở thời điểm hiện tại thay vì luôn tập trung vào quá khứ. Và khi tôi nhớ nhung vì nhìn thấy những tấm ảnh cũ hay chương trình mà tôi đã xem khi còn nhỏ. Tôi nghĩ về những điều tôi biết ơn, những điều tích cực và bài học cuộc sống nào đã đến từ thời điểm đó trong cuộc đời tôi.
Bạn đã bao giờ trải qua nỗi nhớ tiêu cực chưa? Và bạn nghĩ gì về chủ đề này. Tôi rất hoan nghênh được biết suy nghĩ của bạn ở phía dưới.
Nguồn bài viết: Toxic VS Positive Nostalgia – Just So Elina
Dịch giả: Hoài Anh - Tâm Lý Học Tuổi Trẻ
Image: Fading time by bigskyout