Tại sao bạn không thể đọc được suy nghĩ của người thương
Tất nhiên, phần lớn chúng ta đều không tin vào khả năng đọc suy nghĩ.
Tất nhiên, phần lớn chúng ta đều không tin vào khả năng đọc suy nghĩ. Chúng ta bật cười trước ý tưởng viển vông rằng mình có thể biết được con số từ một đến một triệu mà một người xa lạ đang nghĩ đến, hay đặt tay lên đầu ai đó để hiểu tường tận giấc mơ đêm qua của họ.
Thế nhưng, trong tình yêu, bất chấp những hoài nghi thường trực, chúng ta lại thường hành xử như thể việc đọc suy nghĩ không chỉ khả thi mà còn là một tiêu chuẩn tất yếu. Chúng ta ngỡ rằng tình yêu đích thực đòi hỏi điều đó và cảm thấy mình hoàn toàn có lý khi bất mãn hay ngạc nhiên khi nó không xảy ra.
Chúng ta thường mặc nhiên cho rằng người yêu phải biết rõ mọi điều mình nghĩ, tự nhiên như thể đó là điều hiển nhiên. Điều này thường bộc lộ trong cách chúng ta nói về người thương lúc mới yêu, khi cảm giác thăng hoa vẫn còn tràn ngập: “Họ hiểu mình mà chẳng cần nói ra điều gì...”
Nhưng niềm tin mơ hồ và lãng mạn ấy dần biến thành một điều gì đó tối tăm hơn khi mối quan hệ tiếp diễn. Chẳng hạn:
- Chúng ta tức giận khi người ấy không nhận ra câu nói bâng quơ của mình chỉ là một trò đùa.
- Chúng ta không thể hiểu nổi tại sao họ lại nghĩ mình thích món quà sinh nhật kỳ quặc mà họ đã tặng.
- Chúng ta bị xúc phạm vì họ thích một cuốn sách mà ta đã quyết là ngớ ngẩn.
- Chúng ta khó chịu khi họ không biết rằng mình không muốn đi leo núi vào mùa hè này.
- Chúng ta thất vọng khi họ không hiểu được tâm trạng của mình sau bữa trưa với mẹ.
Chúng ta phản ứng dữ dội, vì không thể chấp nhận rằng những suy nghĩ và cảm xúc rõ ràng trong tâm trí mình lại chẳng hề hiển nhiên với người yêu. Chúng ta dễ dàng kết luận rằng sự không thấu hiểu này chỉ có một lời giải thích duy nhất: họ cố tình, hoặc họ xấu tính. Và vì vậy, ta thấy hợp lý khi “trừng phạt” họ bằng cách giận dỗi – kiểu phản ứng đầy nghịch lý, khi ta từ chối giải thích điều gì đang xảy ra, bởi vì họ lẽ ra phải tự biết.
NIỀM TIN NGÂY THƠ TỪ THUỞ ẤU THƠ
Nguồn gốc của những hy vọng viển vông này, xét cho cùng, lại rất đáng yêu. Khi còn bé, cha mẹ đôi khi thực sự dường như hiểu được suy nghĩ của chúng ta mà không cần lời nói. Như thể bằng phép màu, họ đoán được rằng chúng ta đang khát sữa. Họ kỳ diệu nhận ra chúng ta cần một giấc ngủ, hay cái chăn đang làm da má mình ngứa ngáy. Từ đó, một phép toán hình thành trong tâm trí non nớt: Khi được yêu thật sự, ta không cần phải giải thích.
Nhưng dù cha mẹ có tài đọc suy nghĩ đến đâu, họ vẫn có một lợi thế to lớn mà người yêu không có: khi đó, chúng ta rất đơn giản. Những nhu cầu của ta khi còn bé ít đến mức hữu ích: chúng ta chỉ cần được cho ăn, tắm rửa, ngủ, đi vệ sinh, và chơi với một quyển sách ảnh hay một sợi dây. Chúng ta không có những quan điểm phức tạp về chính trị, chẳng nghĩ ngợi gì về cách trang trí nội thất, cũng không nhạy cảm với từng lời mỉa mai hay chút giả dối.
Nhưng giờ đây, chúng ta đã phức tạp hơn rất nhiều. Chúng ta là những người trưởng thành có thể cứng đầu tin rằng một chiếc bàn phải đặt cách cửa bếp đúng 20 cm mới là hợp lý; thích khi người yêu xắn tay áo lên nhưng ghét họ mặc áo ngắn tay, nhất là chiếc áo màu xanh lá; đôi khi thích bị trêu chọc nhưng tuyệt đối không được nói về tuổi tác; chỉ trích mẹ mình rất nhiều nhưng không muốn ai nhắc đến chuyện bà hay đi trễ; tỏ ra tự tin nhưng trong lòng luôn nghĩ mình nhút nhát; yêu nghệ thuật nhưng không chịu nổi bảo tàng; mê trái cây họ nhà đào nhưng ghét đào lông; thích nói về chính trị nhưng không bao giờ đọc báo.
Việc người yêu không nắm bắt hết tất cả những điều đó ngay lập tức – và chính xác – thường khiến chúng ta cảm thấy bị xúc phạm, và việc phải giải thích những suy nghĩ của mình đôi khi lại giống như một gánh nặng không thể chịu nổi.
TỪ BỎ Ý NIỆM ĐỌC SUY NGHĨ ĐỂ YÊU TRỌN VẸN HƠN
Nhưng khi chúng ta chấp nhận rằng chẳng ai có thể đọc được suy nghĩ của mình, tình yêu trở thành một hành trình chậm rãi và tỉ mỉ, nơi hai người cùng khám phá và ráp nối những điều quan trọng của nhau. Đó là một hành trình đầy bất ngờ và những khoảnh khắc thấu hiểu thật sự.
Chúng ta cần chấp nhận rằng có rất nhiều điều phải dạy cho nhau mỗi ngày về con người của mình – và điều này không hề là một đe dọa đối với tình yêu. Trái lại, nó chính là cách để tình yêu trưởng thành, sâu sắc và thực tế hơn.
Vì rốt cuộc, tình yêu không phải là sự siêu phàm của việc đoán đúng mọi suy nghĩ của nhau. Tình yêu là nỗ lực không ngừng nghỉ để hiểu và được hiểu.
Nguồn: WHY YOU CAN’T READ YOUR PARTNER’S MIND – The School Of Life