Tập thể dục cho tâm trí

tap-the-duc-cho-tam-tri

Chúng ta thường nghĩ phòng tập là nơi rèn luyện cho cơ thể, nhưng ít ai nhận ra rằng một số bài tập ấy có thể giúp giải tỏa những vấn đề nằm sâu trong tâm trí.

Ta biết lý thuyết rằng tâm trí có cách “gửi gắm” những vấn đề không giải quyết nổi xuống cơ thể. Chẳng hạn, một mối quan hệ chất chứa nỗi oán giận không thể bộc lộ có thể khiến ta căng cứng ở lưng dưới. Nếu ta là đứa trẻ lớn lên trong cảnh bố mẹ không bao giờ chịu lắng nghe, vai ta có thể trở nên căng chặt, kéo lên sát cổ. Cảm giác mình không đáng yêu và đáng xấu hổ có thể tạo thành tư thế gù lưng. Hoặc sự thiếu tự tin khiến ta không dám bày tỏ nỗi bức xúc có thể làm ta căng cứng gân kheo.

Những chuyên gia được thuê để giúp ta đôi khi bỏ qua các kết nối này. Huấn luyện viên ở phòng tập ít khi quan tâm đến trạng thái tâm lý đằng sau những cơn đau của thân thể. Họ sẽ nhìn nhận ta là người “gặp vấn đề lưng dưới”, chứ không phải là “người có lưng dưới căng cứng vì một mối quan hệ lạnh lùng”. Hoặc họ sẽ thấy ta có “vấn đề tư thế gù”, chứ không phải “người bị gù do thiếu tự tin từ nhỏ”.

People Meditating in a Yoga Class

Tương tự, các nhà trị liệu tâm lý có thể nhận thấy một người ngồi trên ghế với tư thế không thoải mái và liên tưởng đến những năm tháng đầu đời của họ. Nhưng trong giới hạn của một căn phòng tư vấn, rất khó để làm gì nhiều hơn ngoài việc nhẹ nhàng chỉ ra vấn đề.

Vậy ta có thể tưởng tượng những bài tập được thiết kế để chủ đích nhắm vào các vấn đề tâm lý ẩn sau những triệu chứng của cơ thể. Đôi khi, không cần những động tác mới lạ, chỉ cần kết hợp chúng với ý thức rõ ràng về những thách thức tâm lý đã dẫn đến nhu cầu rèn luyện đó.

Ví dụ, ta có thể đấm bao cát với tất cả kỹ thuật bình thường, nhưng lần này ta kết hợp động tác với sự nhạy cảm về nỗi giận dữ tiềm ẩn đối với người cha đã khuất từng khinh thường ta. Mỗi cú đấm vào bao cát như muốn giải phóng bớt nỗi nhục nhã, để từ đó ta có thể bước qua cuộc đời mà không cần xin lỗi nữa. Hoặc khi căng duỗi trên tấm thảm, ta có thể gợi lên trong tâm trí mình những thời điểm quá khứ khiến ta trở nên cứng nhắc, và giờ đây ta tìm cách giải phóng những hạn chế ấy bằng động tác mềm mại và tự do hơn.

Ta có thể hình dung ra một kiểu người “kết hợp”: một huấn luyện viên am hiểu trị liệu, hoặc một nhà trị liệu hiểu biết về thể dục. Họ sẽ khám phá tâm trí và cơ thể của ta ở những chiều sâu mới và hướng dẫn những bài tập kết hợp nhắm vào từng nỗi đau riêng biệt.

Trong một bài tập như vậy, ta có thể bắt đầu bằng động tác thu mình thành một quả bóng nhỏ, ôm gối sát vào cơ thể, để kết nối lại với phần trẻ thơ mà ta từng chối bỏ. Sau đó, ta có thể thực hiện những động tác quét rộng bằng tay để xua tan mặc cảm tự ti trước một người anh chị. Và cuối cùng, ta sẽ thực hiện một vòng chạy thật nhanh trên xe đạp cố định để khẳng định rằng ta có quyền cảm thấy hài lòng và đòi hỏi từ người khác.

Việc chỉ hiểu lý thuyết rằng cơ thể chứa đựng những nỗi đau tâm lý là chưa đủ. Ta cần đưa nhận thức này ra thực tế, truyền tải thông điệp từ cơ thể trở lại tâm trí. Ta nên học cách di chuyển theo kiểu nói lên: “đủ rồi nỗi tự ti” hoặc “hãy vượt qua cảm giác kìm hãm”. Dụng cụ tập luyện sẽ là phương tiện giúp ta khẳng định rằng: “đây là cho một tương lai mạnh mẽ hơn” hoặc “bây giờ chẳng có gì phải sợ hãi nữa”. Phòng tập đang đợi ta khám phá tiềm năng trọn vẹn của nó như nơi chữa lành cả tâm trí và cơ thể, để những gì tâm trí không giải quyết nổi được đưa xuống cơ thể, hy vọng sẽ được nhận diện và chữa lành.

Nguồn: WORK OUTS FOR OUR MINDS

menu
menu