Về chứng nghiện nội dung khiêu dâm

ve-chung-nghien-noi-dung-khieu-dam

Trong mọi trường hợp nghiện ngập, vấn đề không phải vì ta tham lam, dâm dục hay suy đồi. Lý do thực sự lại thường đau lòng và đáng được đồng cảm hơn nhiều: ta nghiện vì ta buồn.

Đây có vẻ là một chủ đề lạ lẫm, ít khi được đem ra bàn luận trong những cuộc trò chuyện thường nhật. Tuy nhiên, có một thực tế là khoảng 35% nam giới dưới 50 tuổi ở Mỹ và Anh thừa nhận mình đang đối mặt với vấn đề này ở mức độ nào đó khiến họ cảm thấy nản lòng mỗi khi nhìn lại. Ở những trường hợp nghiêm trọng, việc dành hàng giờ để xem nội dung khiêu dâm bắt đầu bào mòn các mối quan hệ, động lực sống và cảm giác an yên trong tâm hồn.

Bước đầu tiên để giải quyết là nhìn nhận rằng vấn đề này không hề ngớ ngẩn hay khó hiểu. Nó bắt nguồn từ một lỗi thiết kế đơn giản trong não bộ của chúng ta – một bộ não được tiến hóa để phản ứng mạnh mẽ với những kích thích như ham muốn tình dục hay đường ngọt trong bối cảnh mà những thứ này cực kỳ khan hiếm.

Vấn đề nằm ở chỗ, bộ não ấy chưa từng phát triển được khả năng tự kiểm soát đủ mạnh để đối phó với những cám dỗ trong thế giới hiện đại, nơi công nghệ đã khuếch đại mọi ham muốn. Mức độ kỷ luật mà chúng ta từng cho là đủ để sống trong các ngôi làng nhỏ ở đồng cỏ Đông Phi giờ đây hoàn toàn bất lực trước kho hình ảnh khổng lồ về hàng triệu con người hoàn hảo, gợi cảm, “màu mỡ” được số hóa. Vậy thì tại sao ta lại phải làm bất kỳ điều gì khác ngoài việc cứ nhìn mãi?

Vấn đề với nội dung khiêu dâm cũng giống như vấn đề với thức ăn. Não bộ của chúng ta, vốn được lập trình để tận dụng nhanh chóng những khoảnh khắc hiếm hoi của niềm vui, giờ đây hoàn toàn bất lực trước sự tràn lan của “chất ngọt nhân tạo” mà công nghệ không ngừng tạo ra.

Người ta không dành hàng giờ xem phim khiêu dâm vì họ “xấu xa,” mà bởi vì phim khiêu dâm “quá tốt,” tức là nó được thiết kế một cách tinh vi đến mức phá tan mọi lý lẽ chống lại nó.

Điều quan trọng là, trong mọi trường hợp nghiện ngập, vấn đề không phải vì ta tham lam, dâm dục hay suy đồi. Lý do thực sự lại thường đau lòng và đáng được đồng cảm hơn nhiều: ta nghiện vì ta buồn.

Cuộc sống vốn dĩ quá đỗi khó khăn, các mối quan hệ thì phức tạp, công việc thì thiếu thỏa mãn hoặc nhàm chán, gia đình thì lắm rắc rối, và những cuộc trò chuyện chân thành, tử tế lại quá hiếm hoi. Không phải lỗi của riêng ai khi chúng ta rơi vào trạng thái chán nản, khiến ta dễ dàng tìm đến những “đỉnh cao cảm xúc” mãnh liệt mà những đoạn phim ngắn về các cặp đôi đồng tính thử nghiệm tình dục qua đường hậu môn – hay những đĩa bánh ngọt phủ đầy kem – mang lại.

Cấu trúc của bất kỳ cơn nghiện nào cũng đều giống nhau: một cuộc sống khó khăn + một niềm vui mãnh liệt mang tính xao lãng + một công nghệ có khả năng khuếch đại niềm vui ấy đến mức phá vỡ hoàn toàn khả năng tự kiểm soát tự nhiên của ta. Vậy nên, nguyên nhân của nghiện nội dung khiêu dâm không phải là bản thân nó, mà là những công việc căng thẳng, những mối quan hệ bế tắc, hay những bài luận hóc búa mà ta không biết cách vượt qua.

Giải pháp cho chứng nghiện về cơ bản rất đơn giản: tìm thứ gì đó tốt đẹp hơn để theo đuổi thay vì điều ta đang nghiện.

Nhưng tất nhiên, điều này rất khó, bởi những niềm vui tương đương không hề dễ tìm. Kẻ thù lớn nhất ngay lúc này là sự xấu hổ, bởi nó chỉ càng củng cố cảm giác tự ti vốn đã góp phần dẫn đến cơn nghiện ngay từ đầu. Vì vậy, có một vài điều quan trọng ta nên khẳng định với chính mình:

  • Nghiện là điều bình thường.
  • Đó không phải lỗi của ta, mà là lỗi của bộ não vốn không được thiết kế để chống lại những cám dỗ như hiện nay.
  • Ta không cần cảm thấy ghê tởm bản thân, bởi thực tế, người nghiện nhiều hơn ta nghĩ, chỉ là không ai thừa nhận mà thôi.
  • Hãy tìm can đảm từ những lời thú nhận của người khác.
  • Hãy thừa nhận những nỗi buồn trong cuộc đời mình.
  • Hãy đối diện với chúng một cách điềm tĩnh và có phẩm giá, giữ chúng trong tâm trí mà không chạy trốn.
  • Hãy dùng năng lượng đang bị cuốn vào cơn nghiện để làm điều gì đó ý nghĩa hơn với tài năng của mình. Hãy chuyển hóa sự bứt rứt đó sang một thói quen mới, dù vẫn chưa hoàn hảo nhưng ít vô nghĩa hơn: trở thành “kẻ cuồng” ở một lĩnh vực khác.

Và một điều tuy bình thường nhưng lại rất quan trọng: đừng bao giờ ở một mình với máy tính khi ta đang ở trạng thái dễ tổn thương. Hãy để những phần lý trí trong ta xây dựng lại một lối sống có cấu trúc, giúp giảm thiểu rủi ro trong những giây phút buồn bã.

Thật quá tàn nhẫn khi chiếc máy mà ta phải sử dụng để làm việc cũng đồng thời là cánh cổng dẫn đến một thế giới “ảo mộng” còn kỳ ảo hơn bất cứ điều gì mà Marquis de Sade có thể tưởng tượng ra.

Những con người hiện đại, không tín ngưỡng thường cho rằng tình dục không thể có sức mạnh to lớn đến vậy đối với tâm trí ta. Nhưng họ đã đánh giá quá thấp nó, và vì thế vô tình trở nên khắc nghiệt. Nội dung khiêu dâm trực tuyến có khả năng cản trở hầu hết những điều quan trọng và quý giá nhất trong cuộc sống – bắt đầu từ chính cuộc đời ta.

Hãy tha thứ cho bản thân vì đã bị cuốn hút bởi những “đỉnh cao cảm xúc” mãnh liệt nhưng đôi khi đầy hủy hoại này trong một thế giới phần lớn là xám xịt và khắc nghiệt. Nhưng sau đó, bằng tất cả ý chí mà ta có thể tập hợp, hãy cố gắng thật nhiều để tắt nó đi.

Nguồn: ON PORN ADDICTION - The School Of Life

menu
menu