Sự lãng mạn cũng giống như rượu

su-lang-man-cung-giong-nhu-ruou

Sự lãng mạn giống như rượu. Nó có khả năng chữa lành và cũng có khả năng gây tổn thương. Nó có thể tạo ra niềm vui và cũng có thể tạo ra đau đớn.

Sự lãng mạn giống như rượu. Nó có khả năng chữa lành và cũng có khả năng gây tổn thương. Nó có thể tạo ra niềm vui và cũng có thể tạo ra đau đớn. Sự lãng mạn tạo nên những khoảnh khắc đẹp nhất cũng như tồi tệ nhất trong cuộc sống của bạn. Nó có thể biến một ý tưởng điên khùng thành một điều tuyệt vời, nó có thể biến một người đáng ghét thành định mệnh của đời bạn.

Sự lãng mạn giống như rượu. Nó thúc đẩy cảm xúc đột nhiên xuất hiện. Nó có thể tạo ra ảo tưởng về tình yêu, nó có thể tiêm nhiễm hạnh phúc tưởng tượng vào chúng ta. Nó có thể tạo ra sự giận giữ và ghen tị không đáng có. Không có mất mát to lớn nào nhưng sự lãng mạn cũng có thể làm ta buồn bã và làm trái tim ta tan vỡ.

Sự lãng mạn giống như rượu. Cảm giác lãng mạn thực sự luôn vô cùng dễ chịu. Nhưng ngay khi tỉnh táo lại bạn sẽ sớm nhận ra cái giá phải trả.

Sự lãng mạn giống như rượu, nó làm chúng ta say mê khi còn trẻ. Nó tiêm nhiễm vào đầu óc chúng ta ý tưởng về những gì chúng ta đang trải nghiệm là thứ duy nhất có thực, là thứ duy nhất quan trọng. Khi chúng ta lớn lên và kinh nghiệm hơn, chúng ta học cách ít tin tưởng hơn vào cảm giác lãng mạn, để hiểu rằng nó sẽ đến và đi như bất cứ điều gì khác trên đời.

Sự lãng mạn giống như rượu – chúng ta có thể bị nghiện, nó có thể phá hủy cuộc sống và mối quan hệ với những người thân nhất của chúng ta. Một số người dường như luôn cảm thấy thiếu sự lãng mạn. Họ tìm kiếm nó ở mọi nơi kể cả ở những người không thích hợp - vợ của bạn mình, một đồng nghiệp trẻ ấn tượng hay người yêu cũ mà họ vẫn chưa quên hẳn. Họ sẽ nói dối và làm tổn thương người khác chỉ để có thêm một chút lãng mạn và trong tâm trí họ luôn tự bào chữa cho hành vi của mình.

Sự lãng mạn giống như rượu. Hãy chắc chắn rằng bạn làm chủ nó chứ đừng để nó điều khiển bạn. Điều độ là chìa khóa. Đôi khi bạn cần một chút lãng mạn để hâm nóng đời sống tình cảm. Đôi khi bạn cần lãng mạn để làm mới một mối quan hệ đã quá lâu. Đôi khi bạn cần một chút lãng mạn để kỷ niệm những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc đời. Nhưng hãy tỉnh táo đừng bao giờ đánh mất bản thân.

Sự lãng mạn giống như rượu. Không có sẽ tốt hơn là quá nhiều. Và một chút thì tốt hơn là không có gì.

Sự lãng mạn giống như rượu, nó làm biến dạng cảm giác về thời gian. Một vài giây có thể như vô tận, nhưng cũng có khi cả kỳ nghỉ cuối tuần trở thành vô nghĩa.

Sự lãng mạn giống như rượu, có thể thực sự làm bạn bị kích thích, thậm chí có thể khiến bạn lên giường với một người mà có lẽ bạn không thực sự thích.

Sự lãng mạn giống như tôn giáo. Nó có thể làm bạn tin vào sức mạnh siêu nhiên mà có thể cứu bạn hoặc tiêu diệt bạn, nhưng bạn không bao giờ chắc chắn điều gì sẽ xảy ra. Nó có thể làm cho bạn trở nên không lý trí, bạn sẽ dễ dàng tin vào những điều hoang đường khi bạn không thể giải thích được bản chất của sự việc.

Sự lãng mạn giống như tôn giáo khi mà hầu hết mọi người chỉ muốn vẻ bề ngoài chứ không thực sự thấu hiểu. Khi làm một điều gì đó lãng mạn, hầu hết mọi người thấy xấu hổ và bối rối.

Sự lãng mạn giống như tôn giáo, mọi người sẽ cười vào bạn khi bạn thể hiện ở nơi công cộng. Như thể cầu nguyện trước đôi môi của người yêu giữa ban ngày là một hành vi phạm tội.

Sự lãng mạn giống như tôn giáo ở chỗ nó hoàn toàn phi logic, nhưng con người không thể sống mà không có nó.

Sự lãng mạn giống như khoa học, bạn cần phải bị thất bại nhiều lần trước khi bạn tìm ra chân lý. Thất bại là một phần của quá trình, hay đúng hơn nó là điểm mấu chốt.

Sự lãng mạn giống như khoa học, dù bạn có thử nghiệm bao nhiêu lần bạn cũng không bao giờ có thể hoàn toàn chắc chắn  những gì đã xảy ra hay bạn đã sai ở đâu. Bạn có thể biết rõ về con người đang ở cùng bạn hay cảm xúc giữa bạn và người ấy nhưng không bao giờ biết cả hai thứ cùng một lúc.

Sự lãng mạn giống như rượu, đôi khi chúng ta cần nó để quên đi bản thân, để cảm nhận và sống và hít thở và để cho mình đơn giản chỉ là ở bên cạnh những người khác. Đó là một liều thuốc giúp chúng ta vượt qua chính tâm lý yếu đuối của mình, vượt qua sự gò bó mà truyền thống văn hóa xã hội trói buộc ta.

Khi tôi còn trẻ, tôi không tin vào sự lãng mạn. Cách tôi nghĩ về nó giống như nghĩ về Santa Claus hay nàng tiên răng - tình cảm ngọt ngào làm con người lạc lối khỏi tư duy đúng đắn.

Và bạn có thể đoán ra, tôi độc thân và cô đơn. Trớ trêu thay, bất chấp tất cả những suy tưởng của tôi về lãng mạn là gì hay không là gì, sự thiếu hiểu biết của tôi về vấn đề này làm cho tôi không có khả năng đề phòng những cảm xúc chết tiệt trong mối quan hệ nghiêm túc đầu tiên của tôi. Mặc dù chống đối mạnh mẽ với những thứ lãng mạn, tôi vẫn trở thành nô lệ của nó trong nhiều năm mà không bao giờ nhận ra điều đó.

Điều buồn cười là đôi khi sự lãng mạn lại thật đau đớn. Tất cả các bi kịch - những chiếc đĩa vỡ, những cánh cửa đóng sầm, những tiếng la hét đầy nước mắt và màn hình điện thoại di động vỡ - cũng đầu độc chúng ta như những buổi hoàng hôn đẹp nhất hay những nụ hôn chân thành nhất.

Khi tôi lớn lên và nhiều kinh nghiệm hơn, giống như việc học cách kiềm chế trước đồ uống có cồn, tôi đã học cách để nắm giữ trái tim mình. Tôi đã học được rằng chỉ vì cảm thấy tốt không có nghĩa là nó tốt. Chỉ vì tôi muốn một cái gì đó không có nghĩa là tôi cần phải có nó. Chỉ vì chúng ta nói rằng chúng ta yêu nhau không có nghĩa là chúng ta hoàn toàn hiểu tình yêu là gì.

Tôi đã hiểu được sức mạnh của cảm xúc giống như cách tôi đã hiểu rượu hay tôn giáo hay khoa học: nó như là một công cụ và cảm xúc thực sự trung lập. Cảm xúc có thể làm tổn thương chúng ta cũng có thể giúp chúng ta. Nó có thể làm cho chúng ta trở thành người tốt hơn cũng như trở thành người tồi tệ hơn. Cảm xúc là một phần của con người chúng ta nhưng nó không phải là yếu tố định hình chúng ta là ai.

Và một khi tôi hiểu được điều này, tôi đã hiểu được tình yêu thực sự là gì. Tình yêu là một thứ gì đó lớn lao hơn, không bị ảnh hưởng bởi các cơn xúc động hàng ngày trong lòng tôi, một cái gì đó rất mạnh mẽ đến nỗi đôi khi tôi có cảm thấy buồn chán thì cũng không quan trọng.

Tôi hiểu rằng tôi có thể làm chủ cảm xúc của mình, rằng cảm xúc không phải là mệnh lệnh tôi phải tuân theo. Tôi hiểu rằng không phải chỉ vì tôi cảm thấy như vậy mà sự thật đúng là như vậy.

Tôi hiểu rằng sự lãng mạn cũng như rượu, đôi khi có thể tận hưởng một chút (nhưng tốt nhất là không phải trong lúc lái xe). Sự lãng mạn sinh ra để làm cho cuộc sống tốt hơn, nhưng cũng có nguy cơ làm cho nó tồi tệ hơn.

Bởi vì sự lãng mạn cũng giống như rượu: đôi khi bạn chỉ muốn đi đâu đó và uống thật say.

 

Dịch: Cao Hằng

Nguồn: https://markmanson.net/romance

menu
menu