Thảm họa của chủ nghĩa lấy con người làm trung tâm – và hy vọng của những giá trị siêu việt
Thời đại ngày nay mang đậm dấu ấn của chủ nghĩa lấy con người làm trung tâm (anthropocentrism, từ anthropos trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là con người).
Biết ơn những điều bé nhỏ
Tâm trí con người có một thói quen cố hữu: ghi nhớ cặn kẽ mọi điều chưa trọn vẹn trong đời, rồi mãi bận lòng với những thứ còn thiếu.
Câu hỏi chúng ta nên đặt ra khi lo âu
Một trong những điều khó khăn nhất của lo âu là nó có xu hướng chiếm trọn tâm trí ta.
Lời hứa về một cuộc đời không tì vết
Có rất ít khát vọng nào hấp dẫn và tự nhiên hơn ước muốn được sống một cuộc đời trọn vẹn, không tì vết
Cứ tiếp tục
Đây chính là hình ảnh con người mà ta hiếm khi dừng lại để chiêm ngưỡng—không chiến thắng, cũng chẳng đầu hàng, chỉ kiên trì đi tiếp, mặc cho bao lý do để buông xuôi.
Những tổn thương chưa kết thúc của tuổi thơ và cách chúng hiện hữu trong các mối quan hệ
rất nhiều người vô thức mang theo những tổn thương chưa khép lại từ tuổi thơ và tái hiện chúng trong tình yêu.
Vì sao những người "điên" lại rất có lý
Ta thường đặt một ranh giới rõ ràng giữa những người bị coi là “điên” và phần còn lại của thế giới.
Vì sao chúng ta cứ lặp lại những kiểu bất hạnh giống nhau
Nhiều người trong chúng ta mơ hồ nhận ra rằng, bất chấp mọi nỗ lực, ta vẫn cứ rơi vào những tình huống đầy u tối quen thuộc...
Niềm mong ước thầm kín không bao giờ tìm thấy tình yêu
Hành trình đi tìm một nửa yêu thương vốn nổi tiếng là gian nan.
Khi ta buồn mà không hề hay biết
Ta vẫn nghĩ rằng, nếu có điều gì đó khiến ta phiền lòng về người mình yêu, ta sẽ ngay lập tức nhận ra.